NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 353

ra, khi cắn nó đừng vụn ra mà phải tan đi trong miệng như tuyết mùa xuân
ấy.
Vừa nói, Pêtukh vừa tắc lưỡi và liếm mép.
“Quỷ bắt hắn đi cho rảnh! Hắn chẳng cho mình ngủ nữa!” Tsitsikôp lẩm
bẩm một mình, tay kéo chăn trùm kín đầu để đừng nghe thấy nữa. Không
ăn thua: tiếng nói của Pêtukh xuyên qua cả lần chăn.
- Xung quanh con cá chiên mày nhớ sắp những lát củ cải đường tỉa ngôi
sao, mấy con cá đối con, mấy cái nấm hương, rồi thì… mày biết rồi đấy…
củ cải hoa, cà rốt, một ít đậu… nghĩa là phải bày gia vị cho cẩn thận; nghe
chưa. Xong mày làm cho chúng tao một món cổ hũ lợn tẩm bột rán, nhớ bỏ
vào đấy một cục nước đá nho nhỏ cho da nó thật căng.
Pêtukh còn dặn làm nhiều món nữa, nhắc đi nhắc lại luôn mồm:
- Nhỏ lửa nhé, nghe chưa? Rưới mỡ cho đều, rán thật vàng.
Cuối cùng, Tsitsikôp ngủ thiếp đi trên một con gà tây quay!
Sáng hôm sau, khách khứa ních một bụng no căng, đến nỗi Platônôp không
lên ngựa được nữa; một mã phu của Pêtukh phải dắt con ngựa giống của
chàng về. Hai người lên xe kiệu. Con chó mõm dài uể oải bước theo; nó
cũng đã được một chầu no đến cổ.
- Thật là quá chừng! Tsitsikôp nói, khi xe đã ra khỏi sân.
- Ông lại không buồn mới chết chứ!
“Giá tao có được bảy vạn rúp để ăn hàng năm như mày, tao sẽ không biết
buồn chán là gì! Tsitsikôp nghĩ thầm. Thế mà cái lão thầu thuế rượu
Murazôp kia có đến những mười triệu, có ghê không!...”
- Tôi ghé bà chị và ông anh rể tôi một chút có được không? Tôi muốn từ
biệt họ tí.
- Rất sẵn lòng, Tsitsikôp nói.
- Vị trang chủ giỏi nhất vùng đấy. Ông à, anh ta thu hàng năm hai mươi vạn
rúp trên một điền trang mà tám năm trước đấy không thu nổi hai vạn.
- À! Tất nhiên là một người rất đáng trọng. Tôi rất mong được làm quen
với ông ta… Tên ông ta là gì?
- Kôxtanjôglô.
- Tên thánh và phụ danh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.