NHỮNG LINH HỒN XÁM - Trang 111

Tôi không nghe tiếng gì trong phòng nữa. Có thể Clémence đã ngủ. Và

đứa bé trong bụng nàng cũng thế, cũng đã ngủ rồi. Joséphine kể chuyện
xong rồi nhìn tôi. Tôi thì thấy cảnh tượng mà cô ấy vừa nói cho tôi hay.
Hoa Bìm Bìm đã ra khỏi phòng, lặng lẽ, quần áo ướt dính vào cơ thể lạnh
băng nhỏ nhắn của nó. Nó đã mỉm cười với tôi rồi biến mất.

“Rồi sau đó? Tôi hỏi Joséphine.

- Rồi sau đó?

- Em đã đi về phía họ chứ?

- Điên gì... Ông Kiểm sát trưởng thì thà em đứng từ xa mà nhìn còn hơn!

- Thế sau đó?

- Sau đó em đã quay ngược lại.

- Em đã để họ thế à?

- Anh muốn em làm gì nào? Muốn em đến cầm đèn cho họ, đưa cho họ

một chiếc lồng ấp chân ư?

- Còn con bé, em chắc là chính nó chứ?

- Anh xem, một con bé quàng chiếc khăn màu vàng không phải phố nào

cũng có, hơn nữa em mới gặp con bé khi nó vào nhà bà cô. Đúng là con bé,
anh có thể tin em.

- Nó làm gì bên bờ kênh nhỉ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.