NHỮNG LINH HỒN XÁM - Trang 113

bước vài bước về phía nàng. Tôi rất muốn ôm hôn nàng, nhưng tôi không
dám làm thế trước mặt Joséphine. Thế là tôi ra hiệu chào lại. Thế thôi.

Từ đó, không có ngày nào mà tôi không tiếc nụ hôn mà tôi đã không trao

cho nàng.

“Chúc anh thượng lộ bình an...” nàng nói với tôi. Đó là những lời nói

cuối cùng của nàng. Và đó là những điều nhỏ nhoi mà tôi yêu quý nhất. Tôi
vẫn còn nghe những lời nói đó văng vẳng bên tai, nguyên vẹn và tối nào tôi
cũng nghe lại. Chúc anh thượng lộ bình an... Tôi không còn gương mặt của
nàng nữa, nhưng tôi còn giọng nói của nàng, tôi thề như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.