NHỮNG LINH HỒN XÁM - Trang 127

sạch trơn. Bàn ăn sạch sẽ. Bụng no tròn. Rồi chúng tôi nói chuyện, nói
chuyện rất lâu, như thể chúng tôi chưa bao giờ được nói chuyện. Chúng tôi
nói chuyện về hoa, sở thích của cha là hoa, “bằng chứng đẹp đẽ nhất về sự
tồn tại của Chúa trời và cần có một bằng chứng như thế”, cha nói. Nói về
hoa trong gian phòng này trong khi mà xung quanh chúng tôi là bóng đêm
và chiến tranh, trong khi mà đâu đó, gần chỗ chúng tôi, có một kẻ sát nhân
đã bóp cổ một bé gái mười tuổi, trong khi mà ở xa tôi, Clémence mất máu
trên giường. Nàng kêu, gào đến khản cổ họng mà không ai nghe thấy hoặc
đến với nàng.

Tôi không biết là người ta có thể nói về hoa. Ý tôi muốn nói tôi không

biết là chỉ nói về hoa thôi người ta có thể nói về con người mà không nhất
thiết phải nói lên chữ con người, số phận, cái chết, sự khánh kiệt hay sự
mất mát. Tối hôm đó tôi đã biết điều đó. Cha xứ cũng là người có tài ăn
nói. Như Mierck. Như Destinat. Nhưng Cha lại nói ra những điều tốt đẹp.
Bằng ngôn ngữ và nụ cười của mình, Cha nhào nặn nên những điều đẹp đẽ
đó và bỗng nhiên, một điều vô nghĩa trở thành một điều kỳ diệu. Ở trường
dòng người ta phải dạy điều đó: gây ấn tượng bằng những câu nói tinh vi.
Cha giảng giải cho tôi về khu vườn của mình, khu vườn mà người ta không
thấy bao giờ vì những bức tường vây quanh che kín. Cha nói với tôi về cúc
cam, về cỏ Hellébore, về những cây thuốc lá cảnh, về cẩm chướng thi nhân,
cẩm chướng hương, cỏ chân ngỗng hình móc, cỏ trường sinh, về những bồn
hoa bằng bạc, những cây mẫu đơn seo cờ, về ngọc mắt mèo Syri, về cà độc
dược, về những loài hoa chỉ nở một mùa, về những loài hoa nở hàng năm,
có những loài chỉ nở buổi tối và đến sáng hôm sau thì úa tàn, có những loài
hoa khác thì sớm nở tối tàn: sáng xòe ra những tràng hoa bìm bìm mầu
hồng hoặc tím, tối đến thì bỗng tàn nhẫn khép lại, như thể một bàn tay hộ
pháp đã vùi dập những cánh mỏng bằng nhung của chúng.

Cha nói về những loài hoa đó bằng một giọng điệu khác thường. Không

còn là giọng của một vị cha xứ nữa. Không còn là giọng của người làm
vườn nữa. Đó là chất giọng của một con người đầy khổ sở và thương đau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.