NHỮNG LINH HỒN XÁM - Trang 192

Lâu đài, đó là một người đã già, góa bụa, làm kiểm sát trưởng tại V. Ông thị
trưởng trình bày với ông ấy sự thể còn em thì chờ trước ngôi nhà. Rồi họ
mời em vào. Ông Kiểm sát trưởng không nói với em lời nào. Em mỉm cười
và chào ông ấy. Ông ấy cầm tay em rất lâu như thể ngạc nhiên khi gặp em.
Từ con người ông ấy toát ra một nỗi buồn mênh mông khó tả. Cuối cùng
thì ông ấy đồng ý với ông thị trưởng, chào em rồi đi vào.

Ngôi nhà nhỏ này đã từ lâu không có người ở. Em phải dọn dẹp và sắp

xếp đồ đạc đấy. Em mong là một ngày gần đây anh sẽ thấy ngôi nhà này.
Em nhớ anh nhiều biết bao nhiêu. Anh có thể viết thư cho em theo địa chỉ:
tên em, đường Champs-Fleury, P... Em mong sớm nhận được tin anh. Lá
thư cuối cùng mà anh gửi cho em đã cách đây ba tuần rồi. Em hy vọng là
anh không quá khổ cực cho dù có rét mướt đến mấy. Ở chỗ em, ngày cũng
như đêm tiếng súng dồn vang. Cả người em run lên. Em sợ lắm. Em yêu
anh và hôn anh rất nhiều.

Lyse của anh

Ngày 23 tháng 12 năm 1914

Anh yêu!

Em lo quá! Vẫn không có tin tức gì của anh, tiếng súng vẫn tiếp tục nổ.

Thế mà người ta bảo là chiến tranh sẽ không kéo dài lâu. Giá như anh biết
được em thèm được ngồi vào lòng anh biết nhường nào, được nép người
vào lòng anh, được thấy nụ cười và đôi mắt của anh. Em muốn được làm
vợ anh. Em mong chiến tranh chóng kết thúc để được làm vợ anh, sinh cho
anh những đứa con xinh đẹp, khôi ngô. Chúng sẽ bứt râu anh cho mà xem!
Ôi, giá như bố mẹ em và bố mẹ anh đừng có dại dột như năm ngoái, hẳn
giờ này chúng ta là của nhau, của nhau mãi mãi...Nếu anh viết thư cho bố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.