NHỮNG LINH HỒN XÁM - Trang 64

mời từ quán Rébillon, và Hoa Bìm Bìm là người hầu bàn. Trong khi đó
Barbe ngẫm nghĩ, còn Nghiêm Trọng thì đã đi ngủ từ lâu rồi. Bữa ăn kéo
dài đến nửa đêm. Barbe cố tìm hiểu xem là họ đang nói với nhau chuyện gì.
Thế là Hoa Bìm Bìm nói với bà ta: “Họ nhìn nhau, họ chỉ nhìn nhau
thôi...”. Barbe chỉ tốn công vô ích. Bà ta uống vài ly rượu nho với
Bourrache và sáng ra, chính ông ta là người thức bà ta dậy. Bà ta đã ngủ
quên trên bàn. Bourrache ra về sau khi đã lau chùi dọn dẹp mọi thứ. Anh ta
lấy chăn đắp cho con rồi bồng nó trên tay. Cô bé ngủ như một người hạnh
phúc lắm.

Bây giờ đêm đã ở bên cạnh chúng tôi rồi. Người hầu già đã im lặng. Bà

ta hất khăn choàng vai lên để che tóc. Hai chúng tôi ở lại một lúc lâu mà
không nói gì, cứ đứng trong bóng tối như thế. Tôi nghĩ tới những gì mà bà
ta đã nói với tôi. Sau đó, bà ta lục túi áo bờ-lu cũ kỹ như để tìm cái gì đó.
Trên trời, những ngôi sao băng đuổi nhau, một cuộc đua thô kệch và không
có kết quả, đủ để mang đến cho những người cần xua đuổi nỗi cô đơn của
họ một yếu tố tiên liệu, rồi sau đó tất cả yên tĩnh trở lại. Những gì vốn sáng
sủa thì vẫn tiếp tục sáng sủa còn những gì ở trong bóng tối lại càng tăm tối
hơn.

“Này, anh cầm lấy, lúc đó Barbe nói với tôi, chắc là anh có thể làm cái gì

đó.”

Bà ta đưa cho tôi một chìa khoá lớn.

“Từ khi tôi không đến nữa thì chẳng có gì thay đổi cả. Người thừa kế

duy nhất của ông ta là một ông em họ xa, anh em đằng vợ, xa đến nỗi mà
không ai thấy ông ta bao giờ. Công chứng viên nói ông ta đã sang Mỹ. Ông
ta mà về thì quả là lạ. Và trong thời gian chờ ông ta thì anh cứ nghĩ đi!...
Sắp tới đây tôi sẽ không còn ở đây nữa... Anh sẽ là người bảo vệ, theo cách
nào đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.