NHỮNG LỜI BỘC BẠCH - Trang 367

Đánh bạc chỉ là phương sách của những kẻ buồn chán. Tôi đã mang
theo từ Paris thành kiến của những người thuộc xứ sở đó đối với âm
nhạc Ý; nhưng tôi cũng đã nhận được từ tạo hóa sự mẫn cảm, trước sự
mẫn cảm này thành kiến không trụ nổi. Chẳng bao lâu sau, đối với nền
âm nhạc này tôi có niềm đam mê mà nó khơi gợi ở những người thích
hợp để thẩm định nó. Nghe những điệu hát chèo đò, tôi thấy rằng cho
đến khi ấy mình chưa từng nghe hát, và chẳng bao lâu sau tôi mê nhạc
kịch đến mức, chán nói năng bẻo lẻo, chán ăn và chơi đùa ở các khán
phòng, khi nào chỉ muốn nghe, tôi thường lẩn tránh nhóm bạn để đi
sang phía khác. Tại đó, đơn độc, giam mình trong khán phòng riêng,
bất chấp vở kịch dài, tôi buông mình vào thú vui thưởng thức thoải
mái và cho đến khi kết thúc. Một hôm, ở nhà hát Saint-Chrysostome,
tôi thiếp đi, và say giấc hơn khi ngủ trong giường rất nhiều. Những
điệu nhạc ồn ào và rực rỡ không hề đánh thức tôi. Nhưng ai có thể
diễn tả được cảm giác tuyệt vời mà hòa âm dịu dàng và những tiếng
hát thần tiên của điệu nhạc làm tôi tỉnh giấc đã gây ra nơi tôi? Sự thức
dậy như thế nào, trạng thái mê hồn như thế nào, nỗi ngây ngất như thế
nào khi cùng một lúc tôi mở tai và mở mắt! Ý tưởng đầu tiên của tôi là
ngỡ mình đang ở thiên đường. Khúc nhạc say lòng ấy, mà tôi vẫn còn
nhớ và cả đời sẽ không quên, khởi đầu như sau:

Conservant la bella

Che si m’accende il cor.

*

Tôi muốn có đoạn nhạc ấy: tôi có nó, và tôi đã giữ nó rất lâu;

nhưng trên giấy nó không giống như trong ký ức tôi. Vẫn đúng là nốt
nhạc ấy, nhưng không cùng là điều ấy. Điệu nhạc thần tiên ấy chỉ có
thể được diễn tấu trong óc tôi, như nó được diễn tấu thực sự vào cái
ngày nó đánh thức tôi.

Theo ý tôi một thứ âm nhạc ưu việt hơn âm nhạc của các nhạc

kịch rất nhiều, và không gì sánh nổi tại nước Ý cũng như tại phần còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.