NHỮNG LỜI BỘC BẠCH - Trang 198

cùng với một nhân vật như tôi. Nhờ Trời, giờ đây tôi được giải thoát
khỏi tất cả những trở ngại ấy: tôi có thể dấn mình tùy thích vào xứ sở
của ảo tưởng, vì trước mặt tôi chỉ còn xứ sở đó, vì thế tôi thỏa sức lan
man vơ vẩn, đến nỗi thực sự lạc đường nhiều lần; và tôi sẽ rất buồn
phiền nếu thẳng tiến hơn, vì cảm thấy tại Lyon mình lại ở trên mặt đất,
nên tôi những muốn đừng bao giờ tới nơi.

Một hôm, do cố tình chuyển hướng để được xem sát gần một địa

điểm mà tôi thấy có vẻ tuyệt đẹp, tôi quá thích thú và đi vòng quanh
nhiều quá, thành thử cuối cùng hoàn toàn lạc đường. Sau nhiều giờ
hành trình vô bổ, mệt lử và vừa khát vừa đói đến chết được, tôi vào
nhà một nông dân, ngôi nhà không có vẻ khang trang, nhưng đó là
ngôi nhà duy nhất tôi thấy ở quanh vùng. Tôi cứ tưởng giống như ở
Genève hay Thụy Sĩ, mọi cư dân sung túc đều có thể tiếp đãi mọi
người. Tôi yêu cầu bác ta cho tôi ăn bữa chiều có trả tiền. Bác ta dọn
cho tôi sữa đã hớt kem và bánh đại mạch thô, và bảo rằng đó là tất cả
những gì mình có. Tôi uống chỗ sữa đó một cách ngon lành, và ăn thứ
bánh đó, tất tật; nhưng những thức này không thật no nê cho một
người kiệt sức vì mệt. Bác nông dân quan sát tôi, và đánh giá sự thật
trong câu chuyện của tôi qua sự thật trong trạng thái thèm ăn của tôi.
Lập tức, sau khi bảo rằng bác thấy rõ

*

tôi là một chàng trai lương

thiện tốt bụng không ở đó để bán đứng bác ta, bác mở một cánh cửa
sập nhỏ gần nhà bếp, đi xuống, và một lát sau trở lại với một ổ bánh
nâu ngon bằng bột mì nguyên chất, một đùi lợn muối rất ngon lành tuy
đã cắt dở, và một chai vang khiến tôi thích thú hơn mọi thứ. Thêm vào
đó là một món trứng tráng khá dày dặn, và tôi ăn một bữa chiều như
chưa khách bộ hành nào từng được hưởng. Đến khi trả tiền, thì bác ta
lại lo lắng lại sợ hãi; bác không hề muốn tiền của tôi, bác đẩy nó ra với
một sự bối rối kỳ lạ; và điều tức cười là tôi không thể tưởng tượng
được bác sợ cái gì. Cuối cùng, bác vừa run rẩy vừa thốt ra những từ
ghê gớm Nhân viên và Người khám rượu. Bác làm cho tôi hiểu rằng
bác cất giấu rượu vang vì thuế đồ uống, cất giấu bánh mì vì thuế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.