NHỮNG LỐI ĐI DƯỚI HÀNG CÂY TĂM TỐI - Trang 114

Còn quý ông đi từ San Francisco, chân đi giày bốt tin láng bóng, dận

trong đôi ghệt xám, thì luôn đưa mắt liếc nhìn người đẹp nổi tiếng đang
đứng cạnh ông, một người đàn bà tóc vàng, cao, thân hình cân đối lạ
thường, mắt tô theo mốt mới nhất ở Paris, bế một con chó bé tí xíu, lưng
cong, lông nhẵn thín, đeo xích bằng bạc và luôn mồm nói chuyện với nó.
Do lờ mờ cảm thấy khó xử thế nào đó, cô con gái cố tỏ ra không để ý tới
ông bố.

Dọc đường ông tỏ ra khá hào phóng, do chỗ ông đã hoàn toàn tin tưởng

vào sự chăm lo của tất cả những ai đã đem lại thức ăn đồ uống cho ông, đã
sớm tối phục vụ, lựa chiều mọi ý thích dù là nhỏ nhất của ông, đã giữ gìn
cho ông được sạch sẽ và yên tĩnh, đã bưng bê đồ đạc cho ông, gọi phu
khuân vác đến cho ông, đưa các hòm xiểng của ông đến khách sạn. Đâu đâu
đã như thế, trên tàu đã như thế, thì ở Napoli chắc chắn cũng thế. Thành phố
Napoli lớn dần và mỗi lúc một lại gần. Các nhạc công mang các loại kèn
hơi bằng đồng sáng loáng đã tập trung trên boong và đã khiến cho mọi
người đột nhiên đinh tai nhức óc bởi những âm thanh đắc thắng của một bài
hành khúc, rồi đến ông thuyền trưởng hộ pháp mặc sắc phục đại lễ đã xuất
hiện trên đài chỉ huy của mình mà niềm nở khua tay chào các hành khách
như thể một vị ngẫu thần từ bi quảng đại nào vậy. Lúc bấy giờ, cũng như
mọi người khác, quý ông từ San Francisco tưởng chừng như chỉ vì mình mà
bài hành khúc của cái nước Mỹ kiêu sa ấy đã vang lên, và ngay cả cái ông
thuyền trưởng kia đứng ra chào mừng chuyến đi nhất lộ bình an này cũng
chỉ là chào mừng chính ông mà thôi. Cuối cùng khi tàu “Atlantida” đã vào
cảng, đã áp bến cái thân hình đồ sộ nhiều tầng lổn nhổn những người của nó
và khi tiếng những cầu thang tàu đã khua vang, thì có biết bao nhiêu người
gác cổng khách sạn cùng với những phụ tá của họ ai nấy đều đội mũ lưỡi
trai mang lon vàng, có biết bao nhiêu người chuyên làm việc môi giới đủ
mọi loại, những đứa trẻ con thích huýt gió và những người thân hình vạm
vỡ ăn mặc rách rưới cầm hàng tập bưu ảnh mầu trong tay đã ùa lại đón và
mời chào ông! Và ông đã nhếch mép cười với những kẻ rách rưới đó, tiến
đến chiếc ôtô của chính cái khách sạn mà ông hoàng kia có thể cũng dừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.