NHỮNG LỐI ĐI DƯỚI HÀNG CÂY TĂM TỐI - Trang 116

do có những lò sưởi lửa cháy bừng bừng: và đến lúc này thì người ta cũng
lại đã sửa soạn ăn bữa chiều, lại có tiếng cồng mạnh mẽ và oai nghiêm vang
lên khắp các tầng lầu, lại thấy lũ lượt các bà mặc áo hở vai soi mình trong
những tấm gương và sột soạt lụa là kéo nhau đi theo các thang gác, lại là
một phòng ăn nguy nga lộng lẫy như một cung điện đang mở rộng cửa để
niềm nở đón khách. Có cả những nhạc công mặc áo vét đỏ đứng trên sàn
diễn, có cả một đoàn người hầu bàn đứng đen ngòm bên cạnh người
métđôten đang rót một loại xúp đặc màu hồng vào các đĩa với một tài nghệ
tuyệt vời... Các bữa ăn chiều cũng lại có ê hề các loại món ăn, các loại rượu
vang, các loại nước khoáng, các loại đồ ngọt, các loại hoa quả, phong phú
đến nỗi mà tới mười một giờ đêm những người hầu buồng phải đem túi cao
su đựng nước nóng đến các buồng để cho các vị khách chườm bụng.

Thế nhưng cái tháng mười hai năm nay lại đã “diễn ra” không đạt yêu

cầu cho lắm: khi người ta hỏi chuyện người giữ cửa về tình hình thời tiết thì
anh ta chỉ nhún vai với vẻ có lỗi, lúng búng trả lời rằng ở đây người ta
không nhớ có năm nào thời tiết xấu đến thế, mặc dù đây chẳng phải là năm
đầu tiên anh ta lúng búng trả lời như vậy và viện cớ rằng “đâu đâu cũng đều
xảy ra một chuyện kinh khủng nào đó”: ở Riviera

(75)

có mưa to, gió lớn

chưa từng thấy, ở Athena có tuyết, núi lửa Etna

(76)

cũng bị tuyết phủ toàn

bộ và đêm nào cũng sáng loè, ở Palermo

(77)

thì các khách du lịch phải chạy

toé phở để khỏi bị cóng lạnh vì rét... Hôm nào người ta cũng bị mặt trời
buổi sáng đánh lừa: cứ đến trưa là y như trời sạm hẳn đi, rồi bắt đầu mưa
lắc rắc, mỗi lúc một dày và lạnh hơn; lúc bấy giờ những cây cọ ở lối ra vào
khách sạn bóng lên như bằng sắt tây, thành phố dường như trở nên đặc biệt
bẩn thỉu và chật hẹp, các nhà bảo tàng trở nên hết sức đơn điệu, những mẩu
xì gà hút dở của những người xà ích béo ị (họ mặc áo tơi bằng cao su bay
phấp phới trong gió như những đôi cánh) trở nên hôi hám không sao chịu
nổi, tiếng roi họ quất mạnh mẽ trên đầu những con nghẽo cổ ngẳng càng rõ
ràng chỉ là vờ vĩnh, giày dép của những người đàn ông quét đường tàu điện
bẩn kinh khủng, còn những người đàn bà để đầu trần gội mưa với mái tóc
đen và đang lội bì bõm trong bùn thì đôi chân của họ tự dưng ngắn ngủn đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.