ông vào một chiếc quan tài tẩm nhựa mà đưa xuống hầm tàu đen ngòm. Rồi
một lần nữa, một lần nữa con tàu lại đi vạn dặm trùng dương. Đến đêm nó
chạy sát qua đảo Capri, những ánh đèn của nó buồn thiu và từ từ khuất
trong vùng biển tối tăm trong con mắt ai đứng trên đảo dõi nhìn theo. Song,
ngay trong đêm ấy, ở trên tàu, trong những căn phòng ốp lát đá hoa sáng
choang và rực rỡ với những chiếc đèn chùm, vẫn có vũ hội đông người như
thường lệ.
Rồi cả đêm hôm sau, và đêm hôm sau nữa, con tàu vẫn đi, - và nó lại đi
trong cơn bão tuyết điên cuồng tràn qua đại dương lúc ấy đang hú vang như
một buổi lễ Misa an táng
khi nó đang trôi dạt giữa những núi sóng đầu
phủ khăn xô trắng xoá. Vô vàn những con mắt lửa của con tàu chỉ thấy thấp
thoáng ẩn hiện dưới làn tuyết trắng trong con mắt của Quỷ dữ đang náu
mình trên những vách núi ở Gibraltar, trên cái cổng đá giữa hai thế giới này
mà dõi nhìn theo con tàu đang mất hút trong đêm sâu và trong bão tuyết.
Quỷ dữ to sừng sững như một mỏm núi, nhưng con tàu còn to hơn nó, con
tàu có nhiều tầng, nhiều ống khói, là tác phẩm của niềm kiêu hãnh của Con
Người Mới với trái tim cũ. Bão tuyết dồn dập quật vào những dây nhợ và
những ống khói loe to phủ dày tuyết trắng xoá của con tàu, nhưng nó vẫn
vững vàng, chắc chắn, oai nghiêm và đáng sợ. Trên tầng mái cao nhất,
người ta thấy đơn độc nhô lên trong bão tố mấy căn buồng ấm cúng với ánh
sáng mờ mờ, và ở nơi đây con người béo phục phịch ấy đang điều khiển
con tàu, mặc dầu chìm đắm trong cảnh mơ màng nhạy bén và chập chờn,
nhưng ông ta vẫn chế ngư toàn bộ con tàu, hệt như một ngẫu thần vậy. Ông
ta vẫn nghe thấy chiếc còi tàu bị bão tố bóp nghẹt đang rít lên những tiếng
rên rĩ não nùng và điên dại, nhưng ông ta vẫn tự an ủi vì thấy mình vẫn gắn
bó với những gì đang diễn ra ở bên kia vách, mặc dù rút cục chính bản thân
ông cũng không hiểu rõ điều đó là do đâu. Trong căn phòng lớn tuồng như
đã được bọc thép ấy người ta thấy chốc chốc lại vang lên những tiếng ầm ì,
những âm thanh rộn ràng bí hiểm và những tiếng lách tách khô khan của
những ánh lửa xanh lập loè bao quanh một điện báo viên mặt tái nhợt, đeo
một vành kim loại ở trên đầu. Ở phía dưới cùng của chiếc “Atlantida”, trong