NHỮNG LỐI ĐI DƯỚI HÀNG CÂY TĂM TỐI - Trang 76

Ba con khoang nằm ngoài nắng, ngay giữa sân. Hai con trắng nằm trong

râm, cạnh kho chứa củi. Còn một con thì đang chạy ra khỏi khoảng vườn
nhỏ trồng thông, men theo con đường sáng sủa giữa hai hàng cây dẫn qua
một khu vườn còn thưa thớt với mấy cây táo tuy trụi lá nhưng đang trổ hoa
trên mặt đất hồng hồng lúc sang xuân. Lũ chó đều đã già hết cả, kể cả con
chó này, - một con chó cái màu vàng nhạt, hai tai đen, có mớ lông dài mà
khô khốc ở những cẳng chân khẳng khiu, gày guộc. Piotr huýt sáo rồi vỗ vỗ
đùi. Con chó qua sân tiến thẳng lại, ngoe nguẩy cái đuôi rậm cong tớn và
liếm tay Piotr. Piotr quàng dây thừng vào cổ nó, rồi giậm đôi ủng lạo xạo
chạy qua sân vào trong vườn. Thằng Xaska chân ngắn, tính thích cười đùa,
cũng vớ lấy chiếc xẻng bằng sắt bị bỏ quên trong góc nhà ngoài, chạy theo.

Mới đầu con chó còn chịu đi. Nhưng đến cổng vườn thì nó bỗng chùn

lại, chồm lên, rồi kêu lên ăng ẳng và bắt đầu quẫy lộn. Thẳng Xaska vừa
chạy vừa giơ lên một cành táo có chạc dở xanh dở vàng, quật mấy nhát vào
cái lưng khô khẳng của con chó, khiến chạc táo đều dính bết những chòm
lông chó già nua. Piotr vừa chạy vừa ghé vai kéo dây, hệt như muốn ngã;
còn con chó thì nhảy cẫng lên, vùng vằng, giật trở lại, lết người xuống đất,
đầu lúc lắc. Những con borzoi đang ngủ liền bừng tỉnh, ùa đến cả đàn để
thúc con chó cái.

- Đuổi chúng nó đi! - bác Voeikov chồm lên trên bậc thềm, rầy la dữ dội.
Xaska bèn dùng xẻng xua tan lũ chó. Còn con chó cái điên cuồng gặm

vào dây thừng, bị chảy máu ở lợi: trong khi nghẹn thở nó đã cắn phải lưỡi.
Ra đến lối đi giữa hai rặng xiêm gai ở cạnh vườn, Piotr đã đi được êm thấm
hơn vì con chó đột nhiên kiệt sức, thôi không chống cự lại nữa, trông càng
gày tọp đi và đã loạng choạng, chân sau bước rối loạn, đuôi cụp xuống. Ở
một ngã tư đường, có một cây phong cằn cỗi, toả rộng cành. Khi Piotr
quăng dây qua một cành phong to rồi mau lẹ ghé vai bên phải về phía cây
phong mà kéo mạnh dây xuống thì con chó bị lôi hẫng chân sau lên, co giật
và quằn quại hai chân trước, cố níu lấy đám đất lổn nhổn dưới gốc phong,
nhưng nó đã bị treo lủng lẳng là là mặt đất. Cái lưỡi tím đen của nó thè ra,
mặt nó nhăn nhó để lộ ra hai hàng lợi màu san hô, ánh nắng ban ngày phản
chiếu trong cặp mắt màu nho lờ đờ của nó đã bắt đầu mờ mịt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.