NHỮNG LỐI ĐI DƯỚI HÀNG CÂY TĂM TỐI - Trang 86

Song, dù sao bác vẫn cứ phải suy nghĩ: chỗ làm việc ra sao đây, có nên về
hay không? Nếu mau mau chóng chóng mà chết, thì dĩ nhiên chẳng có gì
phải suy nghĩ nữa rồi. Thế nhưng ngộ nhỡ chưa chết ngay thì sao?

Đám thợ trẻ hút thuốc và cười rộ. Trong khi để tai nghe và suy nghĩ, bác

bắt đầu nằm mơ. Nhưng những giấc mơ của bác toàn những ký ức u buồn
và tẻ ngán. Này kìa, hình như bác ra khỏi căn nhà gỗ - bác phải đi ngựa ra
kho chứa lúa để lấy bổi lúa... Vậy mà lại có một người hành khất bước vào
sân và đứng dừng lại khi thấy đàn chó xồ ra, đầu người đó cuốn chiếc khăn
san đàn bà, tay trái cầm làn, tay phải chống một cái gậy dài, đôi chân gày
guộc dận đôi giày bện rách nát... “Nếu trời cho ta được bình phục, ta sẽ đi
Kiev, đi Zadonxk, đi Optina, - bác Averki nghĩ vậy trong lúc mơ màng. -
Đấy là công việc chân chính, thanh tịnh, nhẹ nhàng, nếu không làm được thì
sẽ chẳng hiểu ta sống trên đời để làm gì...”.

Nhưng rồi đám thợ trẻ lại nhất loạt cười ầm ĩ cả lên, họ phun khói thuốc

lá mù mịt khắp gian nhà. Bác Averki bừng tỉnh. Cửa xịch mở, có ai bước
vào.

- Lại no bụng đói con mắt rồi! - cô làm bếp không nhìn vào người mới

vào, vừa lau bàn vừa nói vậy. - Lại vác mặt đến... Bố già ơi, bố không còn
biết xấu hổ là gì nữa hay sao? - cô ta ngoái lại hỏi. - Bố còn đến làm gì nữa
nào! Chưa chán ư?

Nhưng, bố già, - người canh vườn cho một thị dân, một “ông già thích

nhảy nhót”, như bác ta thường tự gọi đùa mình, - một người lúc nào cũng
say mèm, ăn mặc rách rưới, lúc nào cũng khiến bác Averki khổ sở về cái
tính lúi xùi, cái thói ba hoa, tóm lại là về tất cả cái kiểu sống phóng túng,
không phải theo lối nông dân của mình, - bố già ấy chẳng chú ý gì đến cô
làm bếp cả.

- Các anh ơi ,các anh xem xét: có lẽ nào như vậy không cơ chứ? - bác ta

nói lải nhải với vẻ tuyệt vọng thật sự, dang hai tay trước mặt những tay thợ
trẻ. - Có một mình mà trông coi cả khu vườn bằng nấy! Dù ông ấy có cho
đến sáu rúp lão cũng chả lấy đâu! Hôm nay mà ông ấy có đến thì lão cũng
bảo thẳng ông ấy rằng: làm cho ông như gông đeo cổ, tôi không làm, tôi bỏ
tôi đi! Xin đủ! Đấy, cây chưa nhú quả, lũ trẻ con đã bắt đầu nhòm ngó rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.