NHỮNG LỐI ĐI DƯỚI HÀNG CÂY TĂM TỐI - Trang 87

đã rung sạch trụi hai cây táo rồi, lão làm gì được? Ông ấy bảo: cốt yếu nhất
là anh giữ mấy cây lê... Cơ mà lão có một mình thì làm gì nổi? Ở trên bờ
đất, chúng cũng vặt sạch cả anh đào rồi đấy, - thôi thì kệ thây chúng! Lão
còn đang ốm đây!

- Ốm nhưng bố còn làm được ối việc! - cô nhà bếp nói.
- Nói sao dễ! - ông già đáp, ngồi lên phản. - Còn cô, cô hãy im miệng đi

một chút. Lão còn có bà già ở nhà kia kìa, bà ấy đáng tuổi mẹ cô, mà có dễ
đến nửa năm nay lão còn chửa trông thấy mặt... Ờ, quả tình là cả đời cũng
chả trông thấy mặt nữa kia, thế thì chả hiểu mình lấy vợ làm gì...

“Ông này cũng khổ chẳng kém gì mình”, - bác Averki nghĩ bụng, nhắm

mắt lại và đã không còn có ác cảm với ông già ấy như trước nữa.

- Mà đối với lão có lẽ bà ấy cũng không phải là người dưng nước lã, -

ông già nọ nói tiếp với giọng cay đắng thật sự. - Thế cho nên lão mới nói
với các anh rằng: lão có thể làm được gì? Bây giờ lão bỏ đi đến đây; nhưng
trong túp lều tranh của lão còn có một chiếc áo dạ dùng để làm ăn, đáng giá
có đến bảy rúp! Nhưng làm thế nào được? Rồi người ta sẽ lấy đi mất do có
lòng tốt đấy thôi! Còn các quý ông thì lão cho phép hái anh đào đấy: các vị
có thể hái! Các quý ông ấy có chăng thì cũng chỉ ăn hết vài ba hột, mà đấy
lại là người anh em nông dân của chúng ta... Lão nói thế có đúng không thế
nhỉ - ông già lại nổi sôi, hét lên. - Cả anh nữa, anh trưởng thôn ạ, anh thì
bao giờ lão cũng cho phép bởi vì ở đây có lẽ anh là người đứng đầu, đứng
trên mọi người! Duy có một việc anh làm lão bực mình là anh không cho
lão một tấm ván để làm giường nằm. Cám ơn, nếu là cậu con nhà quý tộc
giúp đỡ thì cũng được, gần đây lão có nhảy múa chút ít cho cậu ta xem, thế
là cũng được ngay nửa chai...

Bác Averki lại mơ mơ màng màng... Trời đã về chiều, bác theo sau một

chiếc xe bò đi trên cánh đồng. Lất phất mưa. ở trại nuôi gia súc của một
nông dân giàu có trên thảo nguyên, cánh cổng mở toang: một con ngỗng
đực mất ngỗng cái đang đi lang thang khắp sân kêu quang quác lên...
“Người giàu ở đâu cũng sung sướng!” - một cụ già ở đâu phía dưới thốt lên
với giọng giận dỗi và đau đớn. Bác Averki gật gù chiếc mũ, tỏ vẻ tán thành,
nhưng trong bụng lại nghĩ: “Người giàu như con bò mộng có sừng, cổng mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.