màu vàng có hai sừng bé tí. Người ta đoạt lấy của lũ chó mà mang đến tận
thềm nhà cho bà lão. Bà lão rối ruột rối gan, khóc nấc lên như một đứa trẻ
con. Và mọi người đứng quanh thềm hồi lâu, chẳng biết nói gì, làm gì. Cái
đầu nhú sừng, đọng máu dễ sợ ấy đã gây cho mọi người một ấn tượng nặng
nề. Và duy chỉ có bác Averki, - nghe tiếng lao xao bác đã từ lán chứa lúa lê
bước về nhà, - là khẽ phẩy tay.
- Có gì đâu mà! - bác nói. - Từ thuở bé mình đã không ky cóp thì bây giờ
cũng chẳng can gì...
Mọi người ngạc nhiên đưa mắt nhìn bác và lại càng đồng thanh làm ầm ĩ
cả lên, bảo rằng không thể để như thế được. Bác chăn cừu cho biết là lũ chó
moi được cái đầu ấy ở trong rừng. Mặc dù trời đã sẩm tối người ta vẫn
quyết định vào ngay rừng. Bác hàng xóm vội vã gióng ngựa vào xe, đặt bà
lão khóc sướt mướt ấy ngồi lên, tự mình cũng nhảy lên xe rồi phóng xe đi
vang động cả đường làng. Theo sau xe là những người cưỡi ngựa. Ngoài
đồng tối tăm, trong rừng tối tăm, tĩnh mịch, và đã nghe có mùi lá rụng. Một
bên rừng lờ mờ sáng do có ánh đo đỏ của mặt trăng đang lên. Họ đi tới một
chòi canh trong khoảng rừng thưa, cạnh một cây sồi chỏm đã héo khô.
Người canh rừng đang ăn chiều, thấy đoàn người kéo đến thì đâm hoảng.
Họ đòi anh ta phải đưa đèn ló ra, rồi theo chân bác chăn cừu đến chỗ lũ chó
đã moi lên, tìm ra được bộ lông chôn dưới đất, họ liền la hét om sòm và
điệu anh canh rừng về làng, đưa đến nhà bác Averki.
Bác Averki chưa ngủ, vẫn còn ngồi trong căn nhà gỗ tối tăm. Khi người
ta đã khơi to đèn lên thì căn nhà đã đầy chật người, và khi người ta dẫn ông
trưởng thôn có bộ râu màu rơm vào và trong lúc họ đang thi nhau la ó, khép
tội anh canh rừng, thì đột nhiên bác Averki lại ra bênh vực cho anh ta. Để
biện hộ cho mình, anh canh rừng chỉ nói có một điều:
- Ăn cắp thì tôi chả chịu đâu. Bố tôi không ăn cắp, mà tôi thì cũng chả
chịu ăn cắp đâu. Nếu như tôi ăn cắp, thì tôi đã chả có gì, trời đã chả cho, thế
nhưng tôi lại có cơ ngơi kia.
Song do cái thái độ thờ ơ đối với mọi việc trần tục, bác Averki đã hoàn
toàn tin lời anh ta, - thậm chí lại còn cất cao giọng, nằng nặc đòi thả anh ta
ra chứ không cho nhốt anh ta vào phòng lạnh. Bà con xóm giềng ngạc nhiên