NHỮNG MẢNH ĐỜI LUÂN LẠC - Trang 32

Gia đình còn ai lên đi! Nếu không sẽ bị ném lựu đạn xuống hầm!”

Đột nhiên, cảm giác muốn sống đã vực tôi dậy. Tôi run rẩy bò lên. Khi tới
miệng hầm, có ai đó đã nắm cánh tay tôi kéo mạnh lên.

“A! Con gái!”

Một người hỏi:

“Mấy ông lính Đại Hàn hỏi mày có phải là V.C không?”

Tôi ú ớ nhìn người đàn ông Việt Nam và mấy người lính Đại Hàn mặc đồ
rằn ri trước mặt:

“Không ! Tôi là học sinh.”

“Mày học trường nào?”

“Tôi có thẻ học sinh. Học trường…”

Họ trao đổi xí xô xí xà gì đó một lát. Người lính thông dịch lại hỏi tôi:

“Mấy ổng nói sẽ tha cho mày, với điều kiện mày phải cho mấy ông chơi!”.

“Dạ! Lạy các ông! Con còn nhỏ, hãy tha cho con!”

“Không được! Muốn hay không muốn? Từ chối sẽ bị xơi kẹo đồng lập tức!
Còn gật đầu, mấy ông sẽ để cho mày sống. Nói đi!”

Tôi sợ chết. Và họ, ba người lính Đại Hàn và người lính thông dịch, luân
phiên nhau đè tôi lên chiếc giường tre, hiếp dâm tôi một cách man rợ, như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.