NHỮNG MẢNH ĐỜI LUÂN LẠC - Trang 38

mẹ con. Cô khuyên tôi, số phận đã vậy mình nên chấp nhận. Hai cô cháu sẽ
giúp nhau khi đến ngày sinh. Nếu cháu tìm cách phá, sau này sẽ tuyệt
đường sinh sản.

Thằng Mỹ thường lui tới nhà cô Na nhiều hơn, nhưng khi cô báo tin đã có
thai với nó, nó chuồn thẳng bằng cách xin chuyển sang đơn vị khác.

Vậy là hai cô cháu tôi đã cùng số phận: Gái chửa hoang!

Có người nhìn chúng tôi cười cười, dè bỉu:

“ Không chồng mà chửa mới ngoan

Có chồng mà chửa, thế gian sự thường!”.

Khi nghe, chúng tôi thường im lặng. Riêng tôi cảm thấy rất xấu hổ trong
lòng khi nghĩ không biết cha của đứa con mình là ai?

Đêm tối.

Tôi ngồi lăn lộn trên chiếc giường trải tấm ra nhớp nhúa trong một nhà
thương thí, chờ lên bàn sinh. Đã hai ngày đêm, những cơn đau bụng như vũ
bão làm tôi quá mệt mỏi, nhưng đứa con vẫn chưa chịu ra đời. Trên trần,
ngọn đèn tròn hắt ra thứ ánh sáng vàng vọt thu hút từng đám phù du bao
quanh, những con thạch sùng bò ngổn ngang săn mồi trên những tấm ván
lót cong queo lỗ chỗ những chấm đen dơ bẩn.

Quanh tôi, có vài người đã sinh xong đang nằm cho con bú. Có người chờ
sinh cũng ôm bụng lăn lộn như tôi. Tiếng rên la lẫn tiếng con nít khóc đã
biến căn phòng giống như cái cái chợ xổm.

Cô Na sinh trước tôi vài ngày ở một viện bảo sanh tư. Cô có dư tiền để làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.