NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 120

gì, nhưng sọ tôi nói: “Tây đầm nhỉ”. Tôi mặc kệ sọ. Tôi vuốt tóc Cốm trong
tiếng khóc, Cốm nói: “Bao giờ em cũng coi anh là chồng. Dù anh có tội
thật, em vẫn nuôi con, đợi anh”. Tôi nói: “Anh không việc gì đâu”, Cốm
vẫn khóc, Cốm nói: “Anh nghe em, nếu anh có làm gì, anh cứ khai thật. Dù
anh có đi 5 năm, 10 năm, cũng chỉ một lần. Cho xong hẳn. Anh nghe em”.
Tôi định nói, có phải chị Hòa xui Cốm, về nhà chơi tâm lí như vậy, nhưng
tôi ghìm lại được. Tôi cáu. Song tôi im lặng. Sọ tôi cũng im lặng. Cái bóng
tôi trong gương cũng im lặng. Tôi bỏ Cốm lại, tôi ra bàn châm điếu thuốc.
Điếu thuốc nửa đêm, cho nên trắng nhợt, Cốm ngừng khóc, Cốm nói: Sao
người anh tự dưng trắng nhợt. Anh làm sao?” Tôi không nói gì. Cốm nói:
“Kìa anh?” Tôi nói: “Anh không giấu tội. Bao nhiêu tội, anh đã biên hết,
trong tờ thú”, Cốm đến bên tôi. Trong gương, có bóng tôi và bóng Cốm,
trên cùng một ghế. Sọ tôi nói: “Bú dù”. Tôi mặc kệ sọ. Tôi vuốt tóc và gáy
và vai Cốm Tôi nói: “Đừng lo. Mình lo, người ta càng nghi thêm. Anh
không còn gì phải khai nữa. Rồi muốn ra sao thì ra. Thì cứ tin, vào chính
phủ nhân đạo, sáng suốt. Cốm đừng lo nữa. Còn phút nào vợ chồng cứ vợ
chồng phút ấy. Lo cũng chẳng được. Chưa biết công an có làm gì không,
chỉ thấy tự mình áo ộp mình trước”. Tôi thấy, tôi nói hay và khôn, bởi vì
Cốm không khóc nữa, Cốm hỏi: “Lúc trên phố, anh nói CÁ, là CÁ nào
đấy?” Tôi nói: “Thằng nhọn cằm”, Cốm nói: “Thằng nhọn cằm trong tờ thú
à?” Tôi gật, và bắt đầu vài động tác dằn di. Cốm không nói gì: có vẻ đang
nghĩ. Người Cốm toát mùi cô dâu mới, mùi mới cưới. Xa nhau mới có 2
ngày, sao tôi thấy xa thế. Xa lắc, như đã xé trong tôi lả tả, không biết bao
nhiêu tờ lịch. Tôi rúc mặt vào gáy, vào lưng Cốm. nhưng tự dưng Cốm nói:
“Anh ạ. Em ngờ lắm”. Tôi nói: “Quanh quẩn mãi chuyện ấy làm gì”, Cốm
nói: “Nhưng vô lí lắm. Em nghĩ, thằng nhọn cằm không phải là công an.
Nếu công an theo anh nhiều thế, khu phố sẽ có biểu hiện khác, với anh. Chị
Hòa cũng có biểu hiện khác, với em”. Tôi nói: “Không công an, thì ai?”
Cốm nói: “Hay là địch?” Tôi nói, như cái máy: “Địch”. Bao nhiêu kinh
nghiệm trinh thám của tôi chuẩn bị làm việc. Cốm nói: “Anh nghĩ xem, từ
chuyện phát súng em đã nghi nghi, lại thêm thằng nhọn cằm nữa. Không
khéo có kẻ lởn vởn, quanh anh, để hại anh. Bây giờ lại còn cái trò đơn, trò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.