NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 166

cậu”. Tôi nói: “Tôi không tin cậy ai. Ông giúp được thì tốt. Ông giúp tôi cả
địa điểm nữa”. Ông Phúc nói: “Nhưng trước hết, cậu phải suy nghĩ lại, có
nên dính vào những nguy hiểm ấy không? Cậu đọc nhiều trinh thám quá,
đâm lẫn lộn hư cấu và sự thực. Hôm nay là thứ ba. Cậu về xem lại tang vật,
có đáng không, rồi báo tôi biết. Thật tình, tôi có cảm giác, kế hoạch của cậu
còn ở trên mây. Cậu về suy nghĩ, tôi cũng suy nghĩ. Bởi vì tôi chưa thể ngã
ngũ, có nên giúp cậu không. Nếu tang vật chỉ là mấy cái đồ phụ nữ lèm
nhèm, tôi sẽ bị ê mặt” Tôi nói: “Tôi không giấu ở nhà. Đi lấy được cũng
mất một ngày”. Ông Phúc số 1 nói: “Cậu cứ nghỉ 1 ngày, 2 ngày cũng được.
Tôi không trừ lương. Phải đặt lợi ích chung lên trên. Tacxi tôi sẽ chạy một
mình. Hôm nay là thứ ba. Cậu cố gắng làm nhanh lên, và nhất là tuyệt đối
bí mật. Không được để nguời khác biết”.

Tôi nhìn theo chiếc tacxi đen và ông Phúc lái tacxi. Tôi xuống phố đi bộ.
Phố lả tả lá. Nội thành rét, bày biện những phố ít nhiều lá rụng, cây cành ít
nhiều trần trụi, và người bộ hành lù xù áo bông áo dạ. Tôi vào hiệu ảnh,
mua một cuộn phim Kodak. Trong hiệu ảnh có cái gương, để tôi nhìn bóng
tôi, để thấy bóng tôi áo dạ xanh công nhân, quần xanh công nhân. Nhưng
mặt nó đỏ gay. Tôi trả tiền, rồi ra phố. Tôi thấy phố rét. Phố rét bày biện
phong cảnh rét. Tôi vừa đi vừa nghĩ. Tôi nghĩ, nhịp nhàng theo gót giày.
Vậy là hôm nay, tôi đã vạch bản đồ bụng, cho ông Phúc xem, cuộc chơi tâm
lí đã bắt đầu. Tôi mường tượng ông Phúc trong tacxi, ông đang lẩm bẩm,
oắt con mà lừa cáo già. Ông Phúc đang bày mưu tính kế, đang đặt giả thiết,
nếu có tang vật, không có tang vật, nếu ông hành động trước tôi, ông chờ
tôi hành động trước, nếu tôi là thằng nhãi ranh, tôi là thằng không-phải-tay-
vừa, nếu ông thủ tiêu tôi, ông chưa thủ tiêu tôi. Tôi suy nghĩ tiếp, trên các
giả thiết của ông Phúc. Ông Phúc, dù thế nào, cũng sẽ hành động. Hành
động dễ hiểu nhất, là xồ ra từ bụi rậm, để cướp tang vật. Chưa biết tôi có
tang vật gì, vì vậy ông Phúc chưa thể cướp được. Trò chơi sẽ còn dài. Phố
hôm nay rét. Nhưng tôi không thấy rét. Gần tôi, có một bóng nữ ngang qua
ngã tư, cười tươi. Các cô nữ thật kì lạ, rét hay nực đều cười tươi, ngày đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.