NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 21

sáu con, em lầm đường lạc lối cũng vì cái miếng ăn. Xin chính phủ tha cho
em”. Cốm kể với tôi: cả xóm biết Ngỡi trốn về Hà Đông. Cả phố còn biết từ
ngày đi trốn, nó bắt đầu xưng em, với tất cả mọi người.

Buổi đêm. Lúc này tôi ôm Cốm trên ổ rơm, trên chiếc chiếu hoa. Ngay bên
dưới Cốm, vẫn là bông hoa khổng lồ rất đỏ. Nhưng Cốm không có, ngay cả
một kĩ thuật nằm trên hoa, cho nên tôi để mặc Cốm mượn tay tôi mà che đi
khuôn mặt tối. Bên cạnh ổ rơm khô, về mọi phía, vẫn đủ thứ đồng nát, là rế
rách đè chổi cùn, là cái cánh cửa hỏng, nằm dưới một đống sắt gỉ. Đêm nay
Cốm vào, mang theo chiếc chăn cưới lúc nào cũng mới, lúc nào cũng có
một trăm bông hoa nhiều cánh, ba màu, trắng, đỏ, hồng. Chiếc chăn cưới
lồng bồng trên ổ rơm, như một hòn đảo hoa vô lí. Tôi nằm ôm Cốm, mà
nhắm mắt thao thức. Thành phố ngoài xa đang giao thừa. Tôi đoán là đồn
bốt, và các trại lính, bây giờ vắng teo. Nhiều thằng bỏ trốn. Những thằng
nhận lệnh đi lùng bắt những thằng bỏ trốn, cũng trốn. Những bộ phận, và
đơn vị chủ chốt của ngụy đã chuyển cả vào Nam. Đêm trong nhà kho, vẫn
còn nghe được, thỉnh thoảng một phát đòm, một phát hủi. Một phát là biệt
kích. Còn một phát là đập-phá-giao-thừa. Biệt kích đi tuần đông. Cán bộ bí
mật vào thành cũng nhiều. Tôi tự hỏi, cô chị Lily đi hay ở. Tình Bốp đang
làm gì. Và Đoành, và Chắt, và Ngỡi đang làm gì. Sáng mai, bộ đội vào tiếp
quản. Không làm sao nghĩ được, tới chương trình ngày mai. Lúc này là giao
thừa. Lúc này Cốm nằm cạnh tôi. Cốm còn bé loai choai: Cốm mới 17 tuổi
rưỡi. Tôi với Cốm lúc này, có cái gì giống như động phòng, cái gì còn hơn
là động phòng. Đồng hồ dạ quang trên tay chỉ 1 giờ khuya. Tôi hồi hộp.
Tim đập êm đềm. Tôi cảm nhận tất cả, những cái gì của giao thừa, bao la, bí
mật, trong một đời người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.