NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 63

ngồi xuống bên Cốm, lòng ngổn ngang. Nào tôi có muốn thế này. Cốm
quay ra, mắt sưng húp. Mặt cũng sưng húp. Cốm nói: “Sao không hái mít
nhà con đĩ Phòng Nhì đem về cho tôi?” Nói xong lại nấc lên, lại quay phắt
vào tường. Cốm có mang 3 tháng, người Cốm cứ he hé như nhánh lúa con
gái. Tôi nhìn ra cửa sổ, thấy mảnh vườn tháng năm, vừa quen, vừa lạ. Lá ổi
chen lẫn lá nhãn, đen sì, he hé đó đây, mấy ngôi sao tháng năm. Bất chợt tôi
giật thót tim. Nhô lên qua cửa sổ, là nó, thằng nhọn cằm. Rõ ràng là cái mặt
nó, không thể nào lầm được. Nó cười. Nhưng không được nổi một tictăc,
cái mặt đã biến mất vào đêm tôi. Tôi chạy ra cửa sổ. Không có ai cả. Mảnh
vườn vẫn êm ả. Vẫn mấy ngôi sao tháng năm, lẫn trong lá ổi, lá nhãn. Cốm
nói: “Thôi đừng đóng kịch. Đừng này nọ đánh lừa gái này”. Tôi không nói
gì. Còn biết nói gì. Trống ngực đập một mình, tôi khép cửa sổ lại. Tôi tắt
điện. Nhà mùa hè mà lạnh ngắt: tôi đã mất mùa hè. Tôi đã mất Lily.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.