NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 66

Muốn vào thì đi vòng, qua cái ngõ nhỏ bên cạnh, đỡ phải chào hỏi hai cụ
thân mẫu ít nói, và cô chị ế chồng của nó. Tôi dắt xe qua ngõ, vào đến sân
trong, nhìn lên phòng thằng Đoành, thấy rất lạ. Tôi thấy cô chị nó, đang
dòm qua lỗ khóa. Cô mải dòm quá, cho nên tôi leo cầu thang đến ngay bên
cạnh, mà cô không hề biết. Tôi nói: “Xinê à?” Cô giật nảy người, đứng
thẳng lên, mặt đỏ dừ. Chắc lần đầu đứng gần đàn ông như thế này. Cô chửi
để chữa thẹn: “Khốn kiếp”. Tôi nói: “Phim ban ngày à?” Cô càng đỏ mặt.
Nhìn vào mặt tôi, chắc cũng là lần đầu cô nhìn mặt đàn ông gần như thế
này, bởi vì cô nói: “Khốn nạn”. Phê bình tôi xong, cô ù té chạy xuống cầu
thang. Nom cô đằng sau, với bím tóc gọn ghẽ trên gáy, tôi nghĩ đến khúc
củi khô. Tôi đâm thương hại cho cô. Đạo đức của cô phiền toái quá. Tôi
đấm cửa, ba hồi ba tiếng một, là mật hiệu tôi đến. Thằng Đoành nói từ bên
trong: “Đợi tí”. Một tí của nó là 13 phút của tôi, cho nên đến phút thứ 13 nó
mới ra mở cửa. Sau lưng nó, một người, chắc là nữ giới, tôi đoán thế, vì
người này trùm chăn ô vuông đen trắng, kín mít, cho đến tận chân. Đoành
kéo tôi vào, và đứng chắn ở giữa, để cô nữ trùm chăn vòng phía sau, mà đi
ra ngoài. Đoành đóng cửa, rồi chỉ để hé, đúng một đoạn nhỏ, để cô nữ tuồn
cái chăn vào trả lại. Sau đó thằng Đoành vẫn đứng chặn cửa, để cô nữ đi xa
hẳn, không cho tôi ngó ra xem mặt. Sau đó, nó giải thích: “Nữ văn công
tổng cục chính trị”. Tôi nói: “Có chồng chưa?” Đoành nói: “Còn giãy đành
đạch. Tôm tươi, hoàn toàn chưa bóc tem”. Đoành nói thêm: “Không được
nói với ai, ngay cả với Tình Bốp. Em này phải có danh dự tốt, mới công tác
được. Em này ngây thơ lần đầu tiên. Cho nên lúc mày đấm cửa, em khóc lo
lắng lắm”. Tôi nói: “Mày hỏng. Cái gì trong trắng không nên vọc. Thiếu gì
chỗ để vọc. Mày làm nhọ đời người ta. Dầu tao không nói, người khác cũng
sẽ biết. Tao lạ gì mày. Mồm mày không có nắp. Chính mày sẽ đi khoe, lung
tung”. Đoành nói: “Tao thề không khoe ai cả. Thôi đừng mắng tao. Kẻo cơn
hối hận nổi lên bây giờ”. Nói rồi nó đem ra một chai cônhăc, để uống mừng
nó, và mối tình cô văn công dại trai. Vừa mới nhắp được một ngụm, đã thấy
một bà đứng tuổi, mở cửa hết sức thô bạo, xồng xộc bước vào. Bà này áo
trắng quần đen, đi chân đất, tóc vấn trần có tí đuôi gà, cài thêm cái lược
nhựa. Nhìn biết ngay loại đàn bà vườn hoa. Bà này ném vào mặt Đoành một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.