NHỮNG NGÀY MAI ĐẾN KHÔNG CÓ CẬU KỀ BÊN - Trang 111

thứ như Sae thì chắc hắn tôi sẽ được cậu ấy tư vấn và chỉ dẫn cho nhiều
điều đây nhỉ. Bây giờ đang là chiều thứ Hai, từ giờ đến ngày Chủ nhật kế
tiếp còn sáu ngày nữa, hôm nay bầu trời lúc hoàng hôn vẫn rực nắng nhưng
trông lại buồn đến lạ.

“Chuyện này bắt đầu từ lúc nào đấy?” Sae tiếp tục chất vấn tôi, người lúc

này vẫn đang chu môi phồng má lên ra vẻ hờn dỗi.

“Hả? Chuyện gì cơ?”

“Cậu thích cậu ấy từ bao giờ?”

Nghe hỏi thế tôi không thốt lên được lời nào, chi biết im lặng.

Gần đây số người qua đời lúc đêm khuya khá nhiều, phải liên tục chỉ

đường cho Ryu vào giờ đó dẫn tới việc tôi bị thiếu ngủ trầm trọng, rồi còn
thêm chuyện vẫn chưa nghĩ ra được manh mối nào để có thể cứu được
Kazuya.

“Chuyện đó hả… Thì cũng mới gần đây thôi…” Tôi vừa mới nói ra mấy

lời này thì đã thấy hai mắt mình dần nhòa đi. Ôi, không xong rồi, tôi lại bắt
đầu mít ướt nữa rồi.

“Cậu đã thổ lộ cảm xúc của mình cho Sakaguchi biết chưa?” Sae

nghiêng mặt hỏi, giọng cậu ấy ôn tồn và ấm áp như thể đã nắm rõ hết mọi
chuyện.

Tôi không buồn suy nghĩ, lập tức lắc đầu một cái thật mạnh.

“Biết ngay mà! Nói điều đó với một người trong lúc người ấy đang

không được khỏe như vậy cũng hơi khó nhỉ!”

“…”

“Vậy cậu định sẽ nói cho Sakaguchi biết khi cậu ấy đã khỏe lại à?”

“Hừm…”

Sae vẫn giữ ánh mắt sắc lẻm nhìn chăm chăm vào tôi khiến cả người tôi

cứng đờ ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.