NHỮNG NGÀY MAI ĐẾN KHÔNG CÓ CẬU KỀ BÊN - Trang 123

Chợt nhận ra tiếng tôi, mẹ của Kazuya chầm chậm tiến tới gần:

“Naeno… Cháu đã dắt nó đi phải không?”

“… Cháu thực sự xin lỗi ạ.”

“Đúng là cháu đã mang nó đi đấy à?”

“Dạ vâng…”

Mẹ Kazuya bất thình lình túm lấy hai cánh tay của tôi. Lúc đó tôi có thể

cảm nhận được rất rõ sức mạnh khủng khiếp từ tay cô ấy.

“Tại sao cháu lại có thể làm như thế chứ? Nếu lỡ có chuyện gì xảy ra với

Kazuya thì biết làm sao? Tại sao lại thế, tại sao hả?!” Mẹ Kazuya gào lên
thất thanh, gương mặt không trang điểm của cô ấy trở nên nhăn nhó và méo
mó vì cơn tức giận.

Phải chịu sức ép vì bị hỏi tới tấp như thế nên tôi cũng chỉ còn biết lặng

câm, không thể thốt lên được lời nào.

Bỗng Kazuya chen vào giữa rồi gõ tay mẹ cậu ấy ra khỏi người tôi: “Mẹ

thôi ngay giúp con với ạ!”

“Kazuya!”

“Naeno không hề liên quan gì đến việc này. Là con đã bắt ép cậu ấy đi

theo mình.”

“Tại sao lại thế…” Mẹ Kazuya vẫn cứ lắc lắc đầu giống như không thể

nào hiểu nổi chuyện gì đã xảy ra. Cô ấy nhìn chằm chằm về phía tôi và
Kazuya để tìm kiếm một câu trả lời.

Chợt tôi cảm thấy một hơi ấm nơi bàn tay trái, là bàn tay phải của

Kazuya đang nắm chặt lấy bàn tay tôi.

…Ơ?

Kazuya mỉm cười với mẹ cậu ấy, tôi hoàn toàn không hiểu gì nên bắt đầu

cảm thấy hoang mang tột độ. Tại sao cậu ấy lại cười như thế? Mẹ Kazuya
cũng kinh ngạc tròn mắt. Rồi Kazuya bắt đầu mở lời: “Con sắp chết rồi chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.