NHỮNG NGÀY MAI ĐẾN KHÔNG CÓ CẬU KỀ BÊN - Trang 13

Bị thằng nhóc thở dài hối thúc, tôi vội vàng nhập địa chỉ nhà nó vào ứng

dụng điện thoại.

Nhà tôi ở phường số một nên có lẽ cũng không cách quá xa nhà nhóc

này.

Khoan đã, xem nào, hình như nhà của bạn mình là Sae cũng ở phường số

ba hay sao ấy nhỉ?!…

“A, chị biết đường rồi. Là hướng này đây.”

Thằng nhóc lại hướng về phía tôi hối thúc: “Đi nào! Đi nhanh lên thôi!”

Rốt cuộc thì ai mới là người đang chỉ đường vậy?!

“Nhóc năm nay học lớp mấy rồi?” Vừa bước đi tôi vừa quay qua hỏi,

nhưng nhóc con này chẳng thèm đáp lại lấy một câu.

Cũng được, nhóc không muốn trả lời thì thôi.

“Thế tên nhóc là gì?”

“Gì cơ? Tên á?”

“Ừ, đang hỏi tên nhóc đấy. Người ta đã cất công chỉ đường về tới tận nhà

mà đến cả cái tên nhóc cũng không chịu nói cho biết nữa sao?!”

Khi đi đến đoạn đường có đèn điện nhá nhem, tôi liếc nhìn sang bên

cạnh thì thấy cậu nhóc vừa lấy tay xoa xoa cổ vừa trả lời một cách lạnh
lùng không chút cảm xúc: “Ryu, mọi người thường hay gọi thế.”

“Bé Ryu à?”

“Không phải bé Ryu mà là Ryu. Gọi vậy được rồi!”

Sau khi nhấn mạnh vào cách gọi tên của mình, có vẻ như nhóc Ryu

không còn muốn nói gì thêm nữa, hai tay khoanh lại trước ngực và dõng
dạc bước đi y như người lớn.

Có khi thằng nhóc này đang sống với một ông lão có kiểu cách ăn nói

ngạo mạn rởm đời và lỗi thời cổ lỗ sĩ cũng nên! Và hẳn là ông lão ấy cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.