NHỮNG NGÀY MAI ĐẾN KHÔNG CÓ CẬU KỀ BÊN - Trang 72

Đôi mắt chị Reiko liên tục đảo qua đảo lại từ trái sang phải, nhìn tôi như

thể đang cầu cứu, trên gương mặt chị ấy tràn đầy nỗi sợ hãi cùng bất an tột
độ.

“Nói nhăng nói cuội thế đủ rồi. Không còn thời gian nữa đâu!” Ryu tóm

lấy cánh tay của chị Reiko.

Vì cả hai đều không phải con người nên bọn họ có thể chạm vào nhau…

Một lần nữa tôi lại ý thức được hai người này không phải con người sống

trên trần gian. Thêm một lần nhận thức điều đó làm sống lưng tôi chợt thấy
ớn lạnh.

“Tôi không đi đâu cả!” Chị Reiko tuyên bố thẳng thừng như thế bằng

một giọng quyết liệt.

“Hả?”

“Hả?”

Cả tôi và Ryu đều không hẹn mà sửng sốt thốt lên.

“Tôi… không thể nào chấp nhận được chuyện này. Tôi không muốn đi

sang thế giới bên kia!”

“Cô đừng nói những chuyện mà chính mình cũng không hiểu như thế!”

Chị Reiko lắc đầu quầy quậy, vẫn cứ một mực vùng vằng cố gắng thoát

khỏi cánh tay đang bị Ryu giữ chặt bằng một lực rất mạnh.

“Đúng thật là tôi không thể hiểu nổi mọi chuyện! Này nhé, điều tôi mong

mỏi bấy lâu nay… Điều tôi chờ đợi suốt bấy lâu đã sắp thành hiện thực rồi,
chỉ còn một chút nữa thôi… Vì sao mọi thứ lại trở nên như thế?”

“Đã là số phận thì cô nên ngoan ngoãn nghe theo đi!” Một lần nữa Ryu

cố nắm lấy tay của chị Reiko.

“Tôi không chịu như vậy đâu!” Sau khi hét lên lời ấy, chị Reiko vùng ra

và bỏ chạy khỏi tay Ryu. Chị ấy đã tác động vào Ryu một lực mạnh đến nỗi
cậu ta bị hất tung lên không trung và bay theo hình vòng cung, cơ thể va

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.