NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 120

Ông lắc đầu: “Không thể nào thầy có thể trở lại như trước được. Bây

giờ thầy là người khác rồi. Thầy khác trước ở thái độ. Thầy biết tôn trọng
thân thể mình, một điều mà trước kia thầy không mấy chú trọng đến. Thầy
khác ở chỗ biết nắm được những câu hỏi quan trọng, những câu hỏi tối cần,
những câu hỏi cứ luôn ám ảnh ta.

- “Điều này, anh thấy không. Một khi anh đã đương đầu với những câu

hỏi quan trọng này rồi, thì anh không thể quay lưng với chúng được”.

- Vậy những câu hỏi quan trọng đó là gì?

- “Theo ý thầy, đó phải là những câu hỏi liên quan đến tình yêu, trách

nhiệm, những câu hỏi có tính cách tinh thần, nhận thức. Nếu lúc này thầy
được khỏe mạnh, thì những vấn đề vừa kể vẫn là những vấn đề thầy lưu tâm
tới. Đáng lẽ từ bấy lâu nay, chúng vẫn phải là những vấn đề quan trọng”.

Tôi cố hình dung ra một ông Morrie mạnh khỏe. Tôi tưởng tượng ông

hất các tấm mền ra khỏi người, chỗi mình dậy ra khỏi ghế, rồi hai chúng tôi
cùng đi dạo chung quanh xóm, như chúng tôi đã từng đi dạo với nhau trong
khuôn viên trường đại học. Tôi chợt nhận thức rằng đã mười sáu năm qua,
tôi không được thấy thầy đứng trên hai chân. Mười sáu năm?

Tôi hỏi ông: Nếu thầy có một ngày hoàn toàn đầy đủ sức khỏe, thì thầy

sẽ làm gì?

- “Hai mươi bốn tiếng đồng hồ à?”

- Hai mươi bốn giờ.

- “Để coi nào... Thầy dậy vào buổi sáng, tập thể dục, ăn một buổi sáng

thật ngon lành, gồm có bánh mì ngọt với một tách trà, xong thì đi bơi. Sau
đó gọi bạn tới để cùng ăn trưa với nhau. Phải gọi một, hay hai người tới mỗi
lần thôi, thì mới có thể nói chuyện về gia đình họ, về đề tài này nọ, tâm sự
với nhau là chúng ta thật sự cần nhau như thế nào.

“Sau đó, thầy muốn đi dạo trong căn vườn, có cây cỏ, nhìn màu lá cây,

ngắm những con chim, tận hưởng thiên nhiên mà đã từ lâu thầy không được
thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.