NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 22

thoại, nhảy ra khỏi xe và chạy vội tới ôm và hôn ông.

Thế nhưng tôi lại tắt máy xe, ngồi thụp xuống ghế, làm bộ như kiếm

một thứ gì.

"Vâng, vâng, tôi còn đây". Tôi thì thầm, tiếp tục cho xong câu chuyện

đang nói với người sản xuất truyền hình.

Tôi làm việc mà tôi vẫn làm hay nhất từ trước đến giờ. Làm công

chuyện của tôi, dù rằng ông thày đang chết dần mòn của tôi đang đợi tôi
trên thảm cỏ trước nhà ông. Tôi chẳng hãnh diện gì về điều này nhưng thật
là tôi đã hành động như thế.

Năm phút sau đó thì thày Morrie ôm tôi vào lòng, chiếc đầu thưa tóc

của ông chạm vào má tôi. Tôi nói với ông là tôi đang kiếm chiếc chìa khoá,
vì thế cho nên tôi đã phải ngồi lại trong xe lâu như thế, và tôi xiết mạnh ông
vào lòng như thể tôi có thể nghiền nát câu nói láo đó. Tuy hôm nay ánh
nắng mùa Xuân rất ấm, nhưng ông bận một chiếc áo chắn gió, và chân ông
được đắp bằng một tấm mền. Ông có mùi hơi chua chua, mùi của người
bệnh tẩm nhiều thuốc. Má ông áp sát vào má tôi, tôi có thể nghe hơi thở
nặng nhọc của ông qua tai tôi.

"Anh bạn cũ của tôi," Ông thì thầm, "cuối cùng rồi anh cũng trở về".

Ông lắc người tôi nhè nhẹ, không muốn nhả tôi ra, tay ông chạm cùi

chỏ của tôi vì tôi cúi người xuống người ông. Tôi ngạc nhiên vì cái tình
cảm ông dành cho tôi sau bao nhiêu năm qua, nhưng nghĩ lại tôi là người đã
xây bức tường đá giữa hiện tại và quá khứ, và tôi quên mất hai chúng tôi đã
có thời gian rất thân với nhau. Tôi nhớ lại ngày ra trường, chiếc cặp da,
những giọt nước mắt của ông khi tiễn tôi, và tôi nuốt nước bọt, vì tôi biết
trong tận cùng thâm tâm, tôi không còn là tên học trò giỏi, đầy triển vọng
mà ông vẫn nhớ đến.

Tôi chỉ mong trong vài tiếng đồng hồ sau, tôi có thể đánh lừa ông

được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.