NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 63

“Được rồi”. Thày Morrie lên tiếng khi lá thư đã dứt. Ông nhắm mắt

lại. “Hãy bắt đầu thư bằng. “Bà Nancy mến. Lá thư của bà làm tôi cảm
động lắm. Và tôi thông cảm những gì bà trải qua.

Cả hai phía đều buồn và đau khổ. Bộc lộ được điều đó là một điều tốt

cho tôi, và tôi cũng mong nó cũng là điều tốt cho bà”.

“Chắc bố phải đổi câu trả lời đó đi”. Rob nói.

Thày Morrie suy nghĩ một lát. “Con nói đúng, hay là mình viết: Tôi hy

vọng bà đã tìm thấy sức mạnh trong sự bộc lộ niềm đau, như vậy nghe được
hơn không?"

Rob gật đầu, đồng ý.

“Và nhớ thêm vào: Cám ơn, ký tên Morrie. ”

Một lá thư từ một đàn bà tên Jane, bà ta viết thư cảm ơn ông đã tạo cho

bà cảm hứng về niềm tin từ chương trình “Nightline”. Bà ta gọi ông là nhà
chủ xướng triết lý.

“Thật một câu ca tụng” Một ông bạn đồng nghiệp lên tiếng phê bình.

“Một nhà chủ xướng triết lý".

Morrie nhăn mặt. Ông lộ vẻ không đồng ý về lời ca tụng quá đáng đó.

“Viết cho bà ta và cám ơn bà đã quá khen ngợi. Nói với bà tôi rất vui sướng
vì những lời nói của tôi đã mang ít nhiều ý nghĩa cho bà”.

“Và đừng quên thêm câu: Cám ơn, ký tên Morrie”.

Có một lá thư từ một người đàn ông ở Anh Quốc, đã mất mẹ và nhờ

ông Morrie giúp ông ta liên lạc với bà ta trên thế giới tâm linh. Một cặp nọ,
viết thư với ý định lái xe tới Boston để gặp Thày Morrie. Một người học trò
bậc cao học cũ viết lá thư thật dài, nói về cuộc đời của cô sau khi ra đại học.
Cô cho biết về một lần toan tính tự vận và ba lần sẩy thai. Cô còn kể về
người mẹ mất vì bệnh ASL, và nỗi lo sợ mình là con gái sẽ bị cùng bệnh.
Lá thư dài thòng lòng, tới 2 trang, 3 trang, rồi 4 trang giấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.