NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 192

thùng, đội nhạc binh vang dội và tiếng reo xung trận ở trên mặt thành vẫn
hòa vào tiếng gào Ala không dứt không ngừng. Ở dưới kia là tiếng quát

tháo ra lệnh của bọn laxaun

[69]

, tiếng gầm của đại bác, tiếng đoàng đoàng

của súng tay, tiếng ùng ục của thủ pháo, tiếng ngựa hí, tiếng những tên hấp
hối thở dốc, rên rỉ, tiếng thang máy gãy răng rắc.

- Lên đây tổng đốc, lên đây! Pập!...

- Nói cho giáo tổ nhà mi biết, cú này là Zôntoi đánh đấy! - Tiếng thét

vang lên từ trong đám khói bao phủ pháo đài.

Tiếng gào rống thú vật và tiếng súng cối nổ át những tiếng thét của dũng

sĩ. Nhưng những hình thù chen chúc quanh anh và điệu múa nhanh loang
loáng của binh khí cho người ta thấy toàn quân ở đó đang làm việc cật lực.

Khói che mờ cả mặt trời. Quanh chu vi thành, khói cũng bốc lên cuồn

cuộn, qua lớp khói đó, thỉnh thoảng lại lấp loáng một quân đoàn Thổ đội
mũ sắt, hoặc nhô ra màu nâu nâu của một hàng lạc đà chở thuốc súng và
phấp pha phấp phới những lá cờ đại, cờ đuôi nheo.

Ở pháo đài Cổng Cũ nhiều người phải thay phiên nhất. Petơ Gátpa chỉ

huy ở đó. Mỗi một lần rừng thang thưa đi, quân Thổ lại dùng những viên
đạn đá nặng hàng tạ, công phá tường thành và lớp tường bồi. Chúng dùng
cuốc chim và thuổng để phá cánh cổng đã lèn chặt, ba cọc sắt trong số hàng
cọc của cây đại phong cầm đã bị gãy.

- Năm trăm! – Đôbê hét to với Korixtôp.

Và Korixtôp hối hả quay ngựa, phi đi gọi năm trăm người.

Số đó đã hầu như là toàn bộ lực lượng dự trữ còn lại.

Mectsei chụp mũ sắt lên đầu và cùng mười người chạy đến Cổng Cũ.

Nếu chúng nó phá được vào, công việc của anh cũng sẽ bắt đầu: việc cố thủ
thành trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.