NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 164

- Chúng con không hề nghĩ là lại gặp bọn Thổ ở ngay cổng thành. Khi

vào đến nơi, con thổi cái còi của con. Con vừa thổi còi lên, lập tức mười tên
Thổ đã từ bên cổng thành ập đến. Úi chà chà! May mà trời tối, với lại người
của ta đã lập tức mở cổng kịp thời, Isơtơvan bị chúng nó đâm ngã ngay
trước mặt con, con vừa vặn kịp nhảy vào.

Trong lúc đó Đôbô đã bẻ dấu niêm phong, mà thực ra cũng đã nát thành

cám dưới gót giày, và nghiêng xuống ngọn đèn đọc bức thư. Nét mặt ông
mỗi lúc một tối sầm lại. Cặp lông mày đã hoàn toàn sát lại gần nhau. Khi
đọc đến cuối bức thư, ông hất đầu một cái và nhét bức thư vào túi.

Petơ rất muốn hỏi nhà vua viết những thứ. Nhưng Đôbô đưa cặp mắt tối

sầm liếc nhìn quanh rồi quay về phía Vosanhi:

- Nhà ngươi đã trao bức thư cho ngài Xonkoi rồi à?

- Thưa ngài, con đã đưa rồi ạ. Ông gửi lời chào ngài. Ông ấy đã viết

suốt cả buổi sáng và xong được bao nhiêu bức thư, ông ấy liền sai ngần ấy
phi mã gửi đến khắp nơi ngay trong buổi sáng.

- Các ngươi còn việc gì nói nữa không?

- Con không có gì nói nữa. – Vosơ Mikơlôt nói. – Ngài giám mục đã

tiếp con rất ân cần. Ở chỗ hoàng thượng cũng thế, tất cả mọi người đều vui
lòng tiếp, nhưng con bị một nhát chém vào đầu, con muốn được đến ngay
chỗ thợ cạo.

- Petơ con ơi, - Đôbô nói – sáng mai anh đừng quên nói với Sukan ghi

tên hai người này vào danh sách những người mà sau cuộc vây hãm chúng
ta sẽ xin nhà vua ban thưởng cho họ.

- Thưa ngài. – Vosanhi vừa nói vừa đưa tay mân mê yết hầu. – Con còn

có điều báo cáo.

Đôbô nhìn anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.