NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 242

nếu mình mắng át họ đi, sự bất mãn sẽ chỉ càng tăng. Bởi vậy tôi đã để cho
họ nói. Họ yêu cầu tôi nói cho ngài biết nguyện vọng của họ.

- Trước hết, đáng nhẽ ngài đã không được phép quên, ngài trung úy ạ, là

trong thành không có chỗ cho bất cứ một sự xì xào thậm thụt nào. Thứ hai,
về khoản tiền công cố thủ, ở đây kẻ nào không chiến đấu vì Tổ quốc mà vì
tiền công thì cứ việc đến chỗ ta, hắn sẽ được lĩnh.

Đôbô trả lời rồi bước đi khỏi chỗ viên trung úy, nghiêng mình ngó qua

lớp bồi.

- Chúng đã đến. – Gergey lên tiếng.

Từ giữa đám lính Thổ, tên Cuốcđơ đi ra, hắn đã được võ trang, hai tay

dắt hai đứa bé Hung. Cả hai đều mặc áo cộc tay, quần xà lỏn, chân đi đất,
đều có vẻ con nhà nông. Vì tên Cuôcđơ bước những bước dài, hai đứa bé
phải chạy lon ton bên cạnh.

Cách chúng chừng một trăm bước có thể trông thấy tên đạo sĩ chột. Hắn

cưỡi ngựa theo sau tên Cuốcđơ nhưng đến tầm bắn thì dừng lại và đứng
thẳng người trên bàn đạp nhìn về phía thành.

- Hai đứa bé này không phải con tôi! – Gergey nói với nỗi mừng rỡ

cuống quýt.

Thực thế, hai đứa bé nhiều tuổi hơn Iontsiko của chàng: một đứa chừng

mười tuổi, một đứa độ mười hai.

Tên Cuôcđơ dừng lại trước cổng thành, gọi to lên :

- Ngài bêi gửi hai đứa đến thay cho một đứa. Chúng mày đưa cái nhẫn

ra rồi ngài sẽ gửi cả đứa thứ ba đến nữa.

Đôbô nói lên với người lính gác trên tháp canh.

- Bác hãy nhô ra ngoài, lấy tay vẫy cho tên Cuốcđơ kia hiểu là nó có thể

cút đi được đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.