NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 25

Rồi cứ mặc nguyên như thế, nàng đứng dậy và vội vã ra cổng. Cảm giác

bị tai biến đe dọa đã khiến gân cốt nàng cứng cáp. Nàng vừa đi vừa chạy,
thẳng đến nhà thờ.

Phố xá nhộn nhịp người kẻ chợ đi lại. Xe cộ, bơ sữa, những con lợn ủn

ỉn ở đâu đây và giữa đám súc vật là người các vùng quê chở nặng những
chậu, những thùng. Cái ồn ào của chợ phiên, bụi, mùi hành…

Người đầy tớ đuổi kịp nàng ở trước nhà thờ và khoác áo lên vai chủ.

Bỗng ngươi học sinh cũng hiện ra từ trong đám đông. Anh ta vừa chạy

vừa chen lấn mọi người đến chỗ nàng và kêu lên:

- Xônnôc đã bị quân dị giáo chiếm mất rồi! Người ta đã thông báo trước

nhà thờ. Làm sao tôi còn có thể ra đi trong lúc này được nữa…

- Con tôi? – Êvo quát hỏi – Cậu bỏ nó ở đâu?

- Ông Tomat dẫn nó vào trong nhà thờ. Ông ấy bảo tôi về báo cho phu

nhân biết trong khi ông ấy cầu nguyện. Ôi, Chúa tôi, Chúa tôi! Đất nước thế
là mất hết! Nếu Xônnôc cũng đã về tay quân Thổ thì Eghe không thể nào
đứng vững được.

- Thằng bé… thằng bé! – Êvo hổn hển kêu lên và lao lên bậc thềm nhà

thờ, chạy xộc vào cửa chính qua giữa đám người đông đúc.

- Con tôi! Con tôi! – Nàng gào lên dù đã đứt cả hơi.

Trong nhà thờ mọi người đang đọc vang bài kinh cầu tế độ, những nông

dân gốc người Đức ở các làng lân cận lanh lảnh hát lên bài kinh bài tiếng
Đức:

Christus, hóre uns! Christus, hóre uns! Herr erbarme Dich unser !

[6]

Người thiếu phụ vừa kêu khóc vừa băng qua giữa bọn họ như một người

điên :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.