NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1480

như thế mà nhìn, sẽ thấy người đi trước có vẻ bơ phờ, rách rưới và gian giảo;

và người đi sau là một viên chức Nhà Nước chính cống, mặc một cái áo dài

viên chức cài khuy đến tận cổ. Nếu các bạn nhìn gần họ, có lẽ cũng nhận

được là ai. Người đi đằng sau muốn gì? Hẳn là muốn cho anh chàng kia

được mặc ấm hơn. Khi một người bận quần áo Nhà Nước mà đuổi theo một

người ăn mặc rách rưới, tất cũng chỉ vì muốn cho anh ta mặc bộ quần áo Nhà

Nước. Nhưng cái quan trọng là bận quần áo màu nào. Bận đồ xanh thì vinh

dự biết mấy, nhưng bận đồ đ

[418]

thì đến bực mình. Có thứ màu đỏ của hạ

tầng. Chắc hẳn anh chàng kia đang muốn tránh thứ màu đỏ ấy và một việc

bực mình gì đây.

Người đi sau cứ để cho anh ta cứ việc đi trước, chưa bắt vội, chắc là còn

mong tóm anh ta ở một nơi hẹn hò nào đầy ý nghĩa, hay tóm được ngon ơ cả

một bọn. Cái công việc tế nhị ấy gọi là “theo dõi”. Điều ức đoán trên rất có

thể đúng vì người mặc áo cài khuy thấy trên bến có một cái xe ngựa đi

không, liền ra hiệu cho bác đánh xe. Bác này hiểu ngay; tất nhiên, bác biết

người gọi xe kia là ai, nên bác quay xe lại cho ngựa đi bước một trên bến,

theo hai người. Việc này, người ăn mặc rách rưới, có vẻ ám muội kia không

hề biết.

Cái xe đi dọc theo hàng cây đường Champs Élysées. Nửa người bác đánh

xe nhô lên trên bao lơn bờ sông, tay cầm cái roi. Một chỉ thị mật của Sở

Cảnh Sát gởi cho nhân viên, có ghi khoản này: “Bao giờ cũng phải dự bị sẵn

một cái xe phòng khi dùng đến”.

Hai người, mỗi người dùng một chiến lược riêng rất tài tình, để tiến đến

gần cái dốc xây đá chạy thoai thoải từ trên xuống bờ sông; cái dốc này vẫn

dùng cho các bác đánh xe từ Passy tới dắt ngựa xuống sông uống nước, sau

này bị phá đi cho cân đối; ngày nay ngựa chết vì khát nhưng phong cảnh

trông vừa mắt hơn. Hình như người mặc áo bờ lu sắp sửa trèo lên dốc để

chạy trốn vào quảng trường Champs Élysées; nơi này nhiều cây thật, những

cũng rất sẵn cảnh binh, người đuổi theo sẽ được trợ lực dễ dàng.

Nơi này ở bờ sông gần bên ngôi nhà mà đại tá Brack đem từ Moret về

Paris năm 1824, gọi là nhà vua François Đệ Nhất. Một bốt gác nằm cạnh đó.

Người bị đuổi không trèo lên dốc, người kia hết sức sửng sốt; hắn ta cứ dọc

theo bến mà đi dưới bờ sông. Tình trạng hắn ta nguy ngập trông thấy. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.