NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1200

Jean Valjean suy đi tính lại, rồi quyết định rời khỏi Paris, rời bỏ nước

Pháp để sang Anh. Ông đã báo trước cho Cosette biết. Ông muốn nội trong

bảy, tám ngày nữa là ra đi. Ông ngồi ở bờ đất trong thao trường nghĩ vẩn

nghĩ vơ: Nào thằng Thénardier, nào anh cảnh sát, nào hàng chữ kỳ lạ trên

tường, nào cuộc viễn du, những khó khăn trong việc lấy hộ chiếu. Đang nghĩ

ngợi, băn khoăn như thế, ông chợt thấy có bóng ai in trên cỏ, người ấy vừa

đến đứng trên bờ đất ngay sau lưng mình. Ông quay lại thì một tờ giấy gập

làm tư rơi trên đầu gối, hình như có bàn tay ai ném qua đầu mình, ông cầm

tờ giấy mở ra, xem thấy mấy chữ lớn viết bằng bút chì: “Dọn nhà đi!"

Jean Valjean đứng phắt dậy. Trên bờ đất không có ai. Nhìn quanh chỉ

thấy một người, gọi là con nít thì lớn quá, gọi là người lớn thì bé quá, mặc áo

khoác xám và quần nhung vải màu đất, đang bước qua gờ thành rồi tụt

xuống dưới hào của thao trường. Jean Valjean bèn về nhà, trong lòng suy

nghĩ miên man.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.