NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 134

VIII

BIỂN CẢ VÀ ĐÊM TỐI

Có người rơi xuống biển! Mặc! Tàu không dừng lại. Đang có gió, chiếc

tàu vô tình phải tiếp tục hành trình định sẵn. Nó cứ lướt tới. Người kia mất

hút rồi hiện ra, chìm xuống lại ngoi lên, kêu cứu, rồi giơ tay vẫy, nhưng

chẳng một ai nghe cả. Chiếc tàu rùng mình trước cơn bão, mọi người đang ra

tay kéo lái. Thủy thủ và hành khách không ai còn thấy người đang bị sóng

vùi nữa: Cái đầu anh ta chỉ là một chấm nhỏ trên mặt biển sóng to.

Anh ta kêu lên mấy tiếng tuyệt vọng giữa khoảng biển trời thăm thẳm.

Ôi! Cánh buồm đang bỏ đi, sao mà như một bóng ma! Anh nhìn nó, nhìn nó

điên say. Nó lùi ra, mờ đi, nhỏ dần. Mới ban nãy anh còn ở trên ấy, anh còn

đứng trong hàng thủy thủ, anh đi đi lại lại trên boong với mọi người, anh có

phần không khí và ánh sáng của mình, anh đang sống. Bây giờ, thì việc gì đã

xảy ra? Anh đã trượt chân, ngã xuống và thế là hết.

Chung quanh anh bây giờ chỉ có làn nước dữ tợn. Dưới chân anh chỉ thấy

cái gì chảy trôi và sụp đổ. Những ngọn gió xé rách bươm, ghê tởm bao vây

lấy anh, những cuộn nước xoáy lôi anh đi, mặt biển tả tơi vùng vẫy quanh

đầu anh, sóng nước như một đám người thô bỉ đang nhổ vào mặt anh, nhiều

ngõ ngách mập mờ như đang nuốt anh mất nửa người; mỗi lần anh dấn

xuống sâu, anh lại hé thấy những vực thẳm tối om; bao nhiêu rong rêu xa lạ

tóm lấy anh, quấn chân anh và lôi anh về với nó; anh có cảm giác như mình

cũng hóa thành vực sâu, cũng là bèo bọt; sóng biển chuyền nhau dồi dập

anh, anh hớp lấy đắng cay, đại dương hèn nhát ra sức dìm anh, mênh mông

đang đùa với cơn hấp hối của anh. Hình như tất thảy sóng nước là hằn thù!

Tuy vậy, anh vẫn vùng vẫy, cố thử tự vệ, cố thử đứng vững, cố hết sức để

bơi. Nhưng anh, anh chỉ là một sức lực đáng thương trong chốc lát đã kiệt

quệ, mà lại dám đương đầu với cái bất tận. Chiếc tàu ở đâu rồi? Đằng kia,

mờ mờ trong bóng tối nhàn nhạt ở chân trời.

Từng cơn gió to nổi lên; tất cả các thứ bọt bèo đập xuống người anh. Anh

ngước mắt lên và chỉ thấy mây mù ảm đạm. Đang hấp hối, anh lại chứng

kiến biển cả lên cơn điên dại. Anh như bị cơn điên kia xử nhục hình. Văng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.