IX
LẠI SỬ DỤNG TÀI SĂN BẮN TRỘM, VÀ ĐƯỜNG
SÚNG BÁ PHÁT BÁ TRÚNG ĐÃ ẢNH HƯỞNG ĐẾN
BẢN ÁN NĂM 1796
Ý kiến trao qua đổi lại trong khắp chiến lũy. Khẩu pháo sắp bắn lại. Với
thứ đạn ghém ấy, chiến lũy không chịu đựng được mười lăm phút. Nhất thiết
phải làm cho sức đạn bắn thia lia yếu đi.
Enjolras hô to:
— Phải để ở đấy một tấm đệm.
— Làm gì có đệm. - Combeferre nói, - đệm để anh em bị thương nằm rồi.
Jean Valjean từ nãy vẫn ngồi riêng trên một trụ vôi ở góc quán rượu, kẹp
súng giữa hai chân, không tham gia gì vào công việc đã diễn ra. Ông ra vẻ
không nghe câu các chiến sĩ nói chung quanh ông: “Coi kìa, tay súng ấy chả
làm gì cả kìa".
Nghe Enjolras ra lệnh, ông đứng dậy.
Các bạn còn nhớ khi đám người tụ tập lại kéo qua phố Chanvrerie thì một
bà cụ già đã kéo lên cửa sổ một tấm đệm để phòng đạn. Cửa sổ ấy là cửa sổ
tầng áp mái, nằm tận trên nóc một ngôi nhà sáu tầng ở bên ngoài chiến lũy
nhưng không cách xa nhiều. Tấm đệm đặt nằm ngang, bên dưới có hai cây
sào phơi quần áo đỡ lên, mép trên treo bằng hai sợi dây thừng, đằng xa ngó
như hai sợi chỉ, buộc vào mấy cái đanh đóng ở khung cửa. Người ta trông rõ
hai sợi dây ấy trên nền trời như hai sợi tóc.
Jean Valjean nói:
— Có ai cho tôi mượn khẩu carabine hai nòng một chút.
Enjolras vừa lắp đạn xong khẩu súng của mình bèn đưa cho ông. Jean
Valjean ngắm cái cửa sổ và nổ súng.
Một trong hai sợi dây đứt ra. Tấm đệm chỉ còn treo có một sợi. Jean
Valjean bắn phát thứ hai. Sợi dây thứ hai đứt, đập vào cửa kính. Tấm đệm tụt
dần giữa hai cây sào và rơi xuống mặt đường.
Cả chiến lũy vỗ tay. Mọi người đồng thanh kêu lên: