ở quảng trường Tháng Năm. Rải rác trên thân các súc gỗ hãy còn những chỗ
sém do quân Áo đốt lửa nấu cơm trong khi đóng dã ngoại gần Gros Caillou.
Vài ba cây cột đó đã biến mất trong lửa dã ngoại ấy để cho thân binh Phổ
sưởi tay. Cuộc họp mặt Champ De Mai có cái đặc biệt là họp vào tháng sáu
và ở quảng trường Champ De Mars.
Trong năm 1817, hai cái nổi tiếng nhất: thuốc lá và hộp thuốc lá kiểu hiến
chương. Ở Paris, cái vụ mới nhất làm người ta xôn xao là vụ Dautun nắm
đầu lâu anh mình vào bể nước ở Chợ Hoa. Ở Bộ Hải Quân người ta bắt đầu
điều tra về thảm họa của chiến hạm La Méduse, cái tên sau này Chaumareix
bị ô nhục, còn Géricault thì đầy vinh dự. Đại tá Selves sang Ai Cập rồi làm
Tỉnh Trưởng luôn bên ấy. Lâu đài Thermes, ở phố Harpe, có anh thợ đóng
thùng đến dọn hàng ở đó. Trên sân thượng của lầu bát giác ở Cluny còn thấy
cái lầu ván là nơi dùng làm thiên văn đài cho Messier, nhà thiên văn của hải
quân dưới triều Louis XVI. Bà Công Tước Duras họp ba bốn bạn trai trong
phòng khuê của mình có bày nhiều ghế đẩu bọc satin màu da trời, đọc cho họ
nghe cuốn truyện Ourika chưa xuất bản.
Ở điện Louvre người ta cạo các chữ N. Cầu Austerlitz bị truất mất tên,
đổi thành cầu Vườn Ngự, cái hai lần khó hiểu, nó làm sai nghĩa của cái cầu
Austerlitz lẫn cái Vườn Bách Thảo. Louis XVIII, vừa lấy móng tay đánh dấu
trong khi đọc Horace, vừa chú ý đến những bậc anh hùng được lên làm vua
cũng như những anh hùng guốc nhảy lên làm thái tử, nhưng trong bụng vẫn
canh cánh hai mối lo: Napoléon và Mathurins Bruneau.
Viện Hàn Lâm treo giải thưởng về đề tài: Hạnh phúc trong học tập. Ông
Bellart công khai là một nhà hùng biện. Dưới bóng ông đang nảy mầm cái
ông Chánh Án tương lai De Broè, để làm đối tượng giễu cợt cho Paul Louis
Courier sau này. Có một anh Chateaubriand giả, tên là Marchangy, trong khi
chờ đợi có thể có một anh Marchangy giả là D’Arlincourt. Claire D’Albe và
Malek Adel là những tuyệt tác; bà Cottin được coi là nhà văn số một đương
thời. Học Viện Pháp để người xóa trong danh sách tên viện sĩ Napoléon
Bonaparte. Một đạo dụ nhà vua đưa Angoulême làm Đại Đô Đốc, thì nhất
định thành phố Angoulême, về pháp lý phải có đủ tư cách là một hải cảng,
không thế thì còn gì là uy quyền Thiên Tử? Hội Đồng Bộ Trưởng thảo luận
vấn đề có nên cho phép những con tem vẽ hình người leo dây thường thấy