NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 630

— Bẩm mẹ, được. Con sẽ mở hầm.

— Có bốn mẹ sẽ đỡ việc lão.

— Thế mở xong thì làm gì ạ?

— Rồi phải đóng lại.

— Thế là xong ạ?

— Chưa.

— Bẩm mẹ, xin mẹ cứ dạy.

— Lão Fauvent ạ. Các mẹ tin lão lắm.

— Con xin làm tất.

— Và phải giữ kín tất.

— Bẩm vâng.

— Mở cửa hầm xong…

— Con sẽ đóng lại.

— Nhưng trước đó…

— Gì cơ ạ?

— Phải đưa xuống hầm một cái gì.

Im lặng một lát. Mẹ Nhất, hơi bĩu môi dưới ra như ngập ngừng, rồi nói:

— Lão Fauvent ạ. Lão biết là có một mẹ vừa qua đời sáng nay chứ?

— Bẩm không.

— Thế lão không nghe thấy chuông báo à?

— Ở cuối vườn chỗ con, chẳng nghe thấy gì hết.

— Thật à?

— Con nghe được hồi chuông gọi con cũng đã khó nhọc lắm.

— Mẹ ấy tịch lúc sáng sớm.

— Vả lại sáng nay, gió không thổi về phía con.

— Đó là mẹ Crucifixion. Mẹ là một bậc thánh.

Mẹ Nhất ngừng lại nói, môi hơi mấp máy như để khẽ cầu nguyện, rồi lại

tiếp:

— Ba năm trước đây, chỉ thấy mẹ Crucifixion cầu kinh thôi mà bà De

Béthune phải cải quy đạo Cơ Đốc, trước bà ta theo phái Janséniste.

— Ái chà! Bẩm mẹ, bây giờ con mới nghe thấy chuông báo tử.

— Các mẹ đã khiêng mẹ Crucifixion sang buồng nhà xác, thông với nhà

thờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.