NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 110

CHƯƠNG

X

S

áng ấy, Năm nấu cơm khê, làm Phát tức đến muốn phát điên lên.

Nhưng rồi anh cố kìm nén lại, hầm hầm lên xe phóng đi.

Cả ngày hôm ấy thật xúi quẩy. Đội trưởng trao cho anh cái lệnh chở đá

hộc từ chùa Hương về đổ cho Công ty cầu đường. Cõng hai chuyến đá vừa
hộc vừa "sụn" cả lưng. Chuyến cuối cùng Phát về khá sớm. Nhưng khi xe
ngang qua Bình Đà thì gặp sự cố. Một tốp thanh niên khoảng gần chục
người ăn mặc nhôm nhoam không ra bộ đội cũng chẳng ra trai làng từ trong
một quán nước bỗng chạy ra chặn ngang đầu xe.

- Có chuyện gì thế các bố trẻ? - Phát hãm phanh đến cháy đường, hầm

hầm quát qua cửa xe.

- Anh trai cho đi nhờ về Hà Nội - Hai ba cậu choai choai mặt đầy trứng

cá và những hàng ria mép ra dáng cụ non, bám ngay lên thành cửa, giọng
không ra xin xỏ cũng chẳng phải ra lệnh.

- Xe không chở người được đâu. Đợi đón xe ca mà đi.
- Anh trai làm ơn giúp. Lính tráng không có tiền.
Phát nhìn xoáy vào cậu vừa nói. Cậu ta mặc áo bộ đội, mũ không sao,

nhưng quần thì lại màu tím than.

- Lính tráng gì chúng mày? Lính "quân khu" chứ gì? Thôi, xuống đi các

ông nội. - Phát nói một cách băm bổ và toan dận ga vụt đi, nhưng toán
thanh niên cũng quyết không chịu nhượng bộ. Mấy cậu cứ bám nhằng
nhằng bên cửa kính xe. Một hai cậu khác mắt gườm gườm và hình như tay
đã thủ sẵn một cục đá.

Đành phải nhượng bộ. Cõng các tướng về Hà Nội cho êm chuyện. Phát

bực bội hất hàm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.