NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 112

- Dạ, mười hai.
- Anh lấy mỗi người bao nhiêu?
- Ấy chết, oan cho em. Mấy anh bộ đội trẻ xin đi nhờ. Quả tình em

không lấy của ai xu nào.

Cái miệng rộng của anh thiếu uý nhếch lên, vẻ giễu cợt.
- Cứ cho là như vậy. Nhưng về nguyên tắc, anh đã vi phạm nghiêm trọng

luật lệ giao thông. Xe tải tuyệt đối không được chở người, nếu không được
cơ quan có thẩm quyền cho phép. Anh cho xem phiếu kiểm soát lái xe và
phiếu lưu hành.

- Báo cáo anh. Em xin nộp phạt. Em nhận khuyết điểm đã trót chở người

trái phép.

Phát ý tứ rút tờ năm trăm cài xuống quyển phiếu trước mặt. Anh thiếu uý

chợt ngẩng phắt lên. Đôi mắt to mở trừng giận dữ.

- Anh cất tiền đi. Nếu không chúng tôi sẽ làm biên bản về tội hối lộ của

anh. Đưa phiếu kiểm soát đây.

"Mấy thằng cha này rắn mặt lắm, không chối được". Phát cầm tiền bỏ

vào túi. Cái tính bướng bỉnh bất cần của anh bây giờ mới kéo anh trở về
con người thực. Anh rút phắt tờ phiếu ném lên bàn.

- Tôi đã nói như thế mà các anh vẫn cố tình cắt ô của tôi thì đành chịu

vậy. Các anh không tin một thằng lái xe lại chịu chở không cho hơn chục
người khách. Các anh nghĩ rằng đã ngồi trước vô lăng là tha hồ cướp tiền
của thiên hạ phải không? Vậy thì các anh lầm to rồi. Ít ra là trong trường
hợp này. Lúc nãy nếu tôi không cho mấy cậu thanh niên kia lên, thì chăc
chắn chỉ chạy một đoạn là ăn gọn một hòn gạch củ đậu vào giữa cửa kính.
Chúng tôi kiếm tiền không khó lắm đâu. Nhưng cũng tuỳ từng nơi, từng
lúc. Mà những người khách không tiền lang thang trên đường bây giờ
không phải là hiếm lắm đâu...

Anh thiếu uý hơi ngần ngại khi cầm tờ phiếu kiểm soát lên. Nhưng anh

thượng sĩ mặt đen sắt đã nhanh nhảu cầm kéo cắt gọn một ô.

- Không có lí luận dài dòng. Anh đưa bốn mươi đồng tiền nộp phạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.