NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 152

- Có thể nói là làm vậy khiến một cái gì đó trong ngực tôi được rút đi…

tôi không nhìn thấy gì, nhưng tôi cảm thấy. Nó đang lên đây này.

- Tốt lắm, cứ tiếp tục đi.

- Tôi nghĩ chắc tôi nôn ra mất!
Tôi lập tức mở mắt ra - ô kìa, nãy giờ tôi nhắm mắt từ hồi nào thế nhỉ -

nhìn anh ấy. Mặt anh chàng trắng bệch, anh nuốt nước bọt liên tục, có vẻ
dấu hiệu không tốt…

Tôi động viên:

- Bình thường thôi, phải để cho nó ra! Đừng thắt chặt cổ họng lại nữa -

mở rộng ra, hít thở.

Anh chàng há miệng thở như con cá ngáp. Đột nhiên anh cầm lấy cái gì

đó như từ miệng trào ra, như thể một con rắn to, và anh lắc đầu thật mạnh.
Rồi anh quẳng cái vật đó đi thật xa. Giờ anh có vẻ nhẹ nhõm. Anh còn
vung vẩy hai tay ra hai bên, như thể hất đi những gì dơ nhớp còn dính lại.

- Đi hết chưa? – Tôi hỏi một cách thận trọng.

- Rồi, – anh vừa trả lời vừa nghiến răng.
- Bây giờ phải làm sao cho nó không trở lại nữa. Anh cũng không thể

nghiến răng nghiến lợi như thế cả đời.

Anh lắc đầu thật mạnh.

- Vậy chúng ta tiếp tục nhé. Anh biết không, Toàn thức hiện diện ở khắp

mọi nơi. Những nhà khoa học thường không cho là những giống vật và cây
cỏ là có ý thức… Quan sát thế mà cũng gọi là quan sát. Có lẽ họ cho rằng
tình yêu của voi mẹ với voi con chỉ đơn thuần là kết quả tương tác của các
chất dẫn truyền thần kinh mà thôi… Tóm lại, tôi thì tôi cho rằng không chỉ
có bản năng, mà còn có nhiều hơn thế. Một ngày kia, tôi thấy một con kiến
sen đầm - anh biết đó, loại côn trùng màu đỏ và đen, đôi khi đi dạo cả một
cặp ấy mà. Hôm đó tôi thấy con kiến bò vòng tránh một con mèo trên sân.
Sau khi đã đi qua khoảng ba chục xentimét rồi, nó còn quay lại, ngắm con
mèo với vẻ tò mò, rồi đi lại gần nhìn cho rõ hơn. Tôi ngắm nó: nó đi dạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.