NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 207

- Nếu anh không biết đến tôi, anh đã chẳng đi tìm, – một giọng nói cất

lên.

Tôi trôi nổi trong một đại dương tối từ rất lâu đến nỗi tôi chẳng nhớ nổi

là từ bao giờ. Tất cả những gì tôi còn nhớ là mình đã ngã một cú hoành
tráng về phía sau... và rồi tôi đã bay lên.

Giọng nói chỉ đón tiếp tôi có vậy, rồi lại lặng im. Để lại tôi một mình.
Trước mặt tôi, một ngôi sao sáng lóa nghìn lưỡi lửa, một khối ánh sáng

trắng khổng lồ - kỳ lạ làm sao không hề khiến tôi chói mắt. Ngay phía phải
bên cạnh ngôi sao, lơ lửng trong không trung là một vật thể hoàn toàn phi
lý: một phiến gỗ cũ kỹ cắm trên một gò đất có cả vài nhánh cỏ nhú lên! Mặt
gỗ khắc một thông báo cực vắn tắt: Vô cực bắt đầu từ đây!

Tôi rướn tới vị trí của phiến gỗ, nhưng không cách nào vượt qua nó

được, bất chấp mọi cố gắng. Tôi vần vò làm gì cũng không tác dụng, thở
phì phò như thể đầu phun khói vì tức giận, đập đầu, nổi cơn điên. Chẳng
ích gì.

Rồi giọng nói lại đột ngột cất lên:
- Anh muốn đi đâu thế kia, trong khi chẳng Biết?
- Đi tìm ngôi sao của tôi, – tôi trả lời mà không rõ lắm vì sao lại nói thế.

- Vậy ngôi sao này không vừa ý anh sao?
- Có chứ, tôi thích... Nhưng tôi đơn giản là chỉ muốn... đi xa hơn nữa!
Lời nói của tôi làm chính tôi ngạc nhiên, như thể có một phần khác của

tôi mượn tôi mà nói ra.

- Anh chẳng thể nào đi xa hơn nếu không thay đổi Ngôi sao của mình.

Điều đó có thể lắm chứ... nhưng anh cần lớn hơn chút nữa, phần Toàn thức
của anh.

- Nhưng... – tôi bắt đầu nói.
- Ý định của anh là gì? – giọng nói hỏi. Vì sao anh muốn đi xa hơn nữa?

Anh sẽ làm gì? Anh nghĩ sẽ tìm thấy được gì?

- Tôi không biết... – tôi thú nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.