NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 230

tay cô... đến tận khoảng trống giữa bàn tay cô và bàn tay tôi.

- Tôi không thể làm thế với ông! – cô gái cãi lại.

- Dĩ nhiên là có thể! Đừng sợ, cứ đưa tất cả cho tôi, nó không hại tôi đâu,

tôi sẽ không giữ nó lại đâu... Nào! Để cho nó truyền đi.

- Đó là một khối đen thui... Nó to dần lên, đặc lại...
- Tốt lắm... cứ để mọi chuyện tiếp tục... và nói tôi nghe... cái khối đó ảnh

hưởng sao đến cái chấm vừa tối vừa sáng?

- Nó làm cái chấm đó sáng lấp lánh...
- Và?...
- Và cũng to lên nữa.

- Và bây giờ thì nó ở đâu?
- Ngay đây, cô gái nói, dùng ngón tay chỉ vào một vị trí trước mặt cô

chừng mười lăm xen-ti-mét. Gần hơn lúc nãy... và nó đứng yên đó... và nó
làm cho tôi nhập tâm hơn nữa, cô nói thêm và mỉm cười... Nó bừng sáng,
theo từng nhịp.

Cô gái có vẻ tĩnh tâm hơn. Khuôn mặt cô bừng sáng, chắc là giống ánh

sáng mà cô hình dung thấy trước mặt. Cô còn có vẻ rất khoan khoái với trải
nghiệm, sự khoan khoái gần như nhục cảm.

Jonathan thấy mình liếc nhìn đồng hồ treo tường, như để kiểm tra lại

xem mình còn bao nhiêu thời gian để hỗ trợ cô gái... Khi cô có vẻ được tẩy
rửa trong trẻo rồi, trở nên tinh khiết, anh đề nghị cô xác định một điều.

- ... với chị, ánh sáng lý tưởng sẽ ra sao... không hẳn chỉ là một ý tưởng

hay sự tưởng tượng... hãy để cho ánh sáng lý tưởng hiện ra, đến gần chị...
giúp chị trở nên khoan hòa… hòa cùng ánh sáng ấy... có thể giúp chị
chuyển biến... trở thành ánh sáng... một cách lý tưởng.

Jonathan quan sát vẻ mặt và biểu hiện cơ thể của cô gái để xác định rằng

quả thực cô có thực hiện công việc bên trong mà anh gợi ý. Anh chờ cho
đến khi việc ấy có vẻ đã hoàn thành.

Anh nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.