NHỮNG NGƯỜI VAY MƯỢN TÍ HON - Trang 137

Chương 20

“Nhưng,” Kate thốt lên, “ông ấy không nhìn thấy họ thoát ra ư?”

“Không. Lúc đó bà Driver đến, hớt hải bực mình, vì họ đang bị muộn tàu
hỏa. Bà ta giục ông ấy vào xe khách vì bà ta muốn quay lại càng sớm càng
tốt, bà ta nói, ‘để chứng kiến cái chết.’ Driver là như thế đấy.”

Kate im lặng một lát và nhìn xuống. “Thế hết,” cuối cùng cô bé nói.

“Phải,” bà May nói, “có thể. Hoặc là sự bắt đầu.”

“Nhưng,” - Kate ngẩng khuôn mặt lo lắng lên - “có thể họ đã không thoát
qua cái lưới sắt?”

“Ồ, họ đã thoát chứ,” bà May nói nhẹ nhàng.

“Nhưng sao bà biết được?”

“Ta biết rõ,” bà May nói.

“Nhưng họ đi qua những cánh đồng bằng cách nào? Với bò và những thứ
khác? Và những con quạ?”

“Ta đoán là họ đi bộ. Gia đình Hendreary đã làm thế. Người ta có thể làm
bất cứ cái gì một khi họ đã quyết định.”

“Nhưng thật đáng thương cho bà Homily! Bà ấy chắc hẳn rất buồn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.