NHỮNG NGƯỜI VAY MƯỢN TÍ HON - Trang 20

Chương 3

Thở dài, Arrietty cất cuốn nhật ký rồi đi vào bếp. Cô bé lấy vòng hành tây
từ bà Homily, và quàng nhẹ nó trên vai mình trong khi lục tìm lưỡi dao cạo.
“Hay nhỉ, Arrietty,” bà Homily kêu lên, “không được làm thế trên cái áo
len sạch của con! Con có muốn bốc mùi như một cái sọt rác không đấy?
Này, cầm lấy kéo...”

Arrietty bước qua cái vòng hành tây như thể nó là một chiếc vòng của trẻ
con, và bắt đầu chặt nó ra thành từng khúc.

“Bố con về muộn,” bà Homily lại lẩm bẩm, “và đó là lỗi của mẹ, con có thể
nói như vậy. Trời ơi là trời, mẹ ước chi đã không...”

“Đã không gì ạ?” Arrietty hỏi, nước mắt giàn giụa. Cô bé khịt mũi thật to
và chỉ muốn lau mũi vào tay áo.

Bà Homily đẩy một lọn tóc mảnh ra phía sau bằng bàn tay lo lắng. Bà nhìn
Arrietty với vẻ lơ đãng. “Cái tách trà mà con đã làm vỡ,” bà nói.

“Nhưng đã từ lâu rồi mà...” Arrietty cất tiếng, mấp máy mí mắt, và cô bé lại
khụt khịt lần nữa.

“Mẹ biết. Mẹ biết. Không phải con. Mà là mẹ. Chuyện làm vỡ không quan
trọng, mà chuyện mẹ đã nói với bố cơ.”

“Mẹ đã nói gì với bố?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.