NHỮNG NGƯỜI VAY MƯỢN TÍ HON - Trang 36

từ ngọn lửa trong phòng khách và không ăn gì khác ngoài đồ ăn sáng; bữa
ăn sáng, tất nhiên, là bữa duy nhất được dọn trong phòng đó.”

“Chuyện gì đã xảy ra với họ?” Arrietty hỏi.

“Ừ thì, khi Ông chủ qua đời và Bà nằm liệt giường, thì phòng khách chẳng
dùng để làm gì nữa. Thế nên nhà Overmantel phải ra đi. Họ còn có thể làm
gì khác được nữa? Không thực phẩm, không lửa. Đó là một căn phòng rét
buốt vào mùa đông.”

“Còn nhà Harpsichord?” Arrietty hỏi.

Bà Homily trầm ngâm. “Ừm, họ thì khác. Mẹ không nói họ không phải là
người vênh váo, vì họ là như thế. Bác Lupy của con, người đã kết hôn với
ông bác Hendreary, vốn là người nhà Harpsichord vì từng kết hôn với một
người nhà đó và chúng ta đều biết những điệu bộ của bà ấy.”

“Nào, bà Homily...” ông Pod lên tiếng.

“Thế đấy, bà ta đâu có quyền làm như vậy. Bà ta chỉ là một người nhà Rain-
Pipe

[2]

đến từ chuồng ngựa cho đến khi kết hôn với Harpsichord.”

“Bác ấy không cưới bác Hendreary à?” Arrietty hỏi.

“Có, sau đó kia. Bà ấy là một góa phụ với hai đứa con và bác trai cũng góa
vợ với ba đứa. Đừng nhìn tôi như thế ông Pod. Ông không thể bác bỏ được
rằng bà ấy làm bác trai kiệt sức: bà ấy nghĩ kết hôn một người nhà Clock

[3]

là sự hạ mình.”

“Tại sao?” Arrietty hỏi.

“Vì nhà Clock chúng ta sống ở dưới bếp, lý do là vậy đấy. Vì chúng ta
không nói chuyện kiểu cách và ăn bánh nướng với cá cơm. Nhưng sống ở
dưới bếp không có nghĩa là chúng ta không có học. Nhà Clock cũng là một
dòng họ lâu đời không thua gì nhà Harpsichord. Con nhớ nhé, Arrietty, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.