NHỮNG NGƯỜI VAY MƯỢN TÍ HON - Trang 54

Chương 8

Bậc thềm ấm áp nhưng rất cao. “Nếu đi xuống lối đi,” Arrietty nghĩ, “mình
có thể không trở lên lại được,” vì thế cô bé ngồi im lặng giây lát. Một lúc
sau cô bé để ý đến cái gạt bùn cho đế giày.

“Arrietty,” ông Pod khẽ gọi, “con đi đâu rồi?”

“Con vừa trèo xuống cái gạt bùn,” cô bé trả lời.

Ông đi đến và nhìn xuống cô bé từ bậc thềm trên cùng. “Không sao đâu,”
ông nói sau khi nhìn chăm chú cô bé một lúc, “nhưng đừng bao giờ trèo
xuống cái gì không cố định. Giả sử một người đến và di chuyển cái gạt bùn,
lúc đó con sẽ làm sao? Con sẽ lên lại bằng cách nào?”

“Di chuyển nó rất nặng,” Arrietty nói.

“Có thể,” ông Pod nói, “nhưng nó di chuyển được. Con hiểu ý bố chứ? Có
những quy định, con gái ạ, và con phải học.”

“Lối đi này,” Arrietty nói, “chạy quanh ngôi nhà. Và bờ cỏ cũng thế.”

“Ừ,” ông Pod nói, “thì sao?”

Arrietty cọ chiếc giày da dê đỏ vào một hòn đá tròn. “Cái lưới sắt tường
của con,” cô bé giải thích. “Con nghĩ nó phải ở ngay sau góc nhà. Cái lưới
sắt của con nhìn ra bờ cỏ này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.