NHỮNG NGƯỜI VỢ TỐT - Trang 155

và bắt đầu chơi đàn. Cửa sổ để mở và Jo đang đi dạo trong vườn với Beth,
lần này thì cô hiểu thứ âm nhạc đó hơn là em gái mình. Laurie chơi bản
Sonata pathetique như chưa bao giờ chơi trước đó.

– Hay quá, nhưng thật buồn khiến ta có thể khóc được. Hãy chơi cái gì

đó vui hơn, cháu trai. – Ông Laurence nói, trái tim già nua dịu dàng của ông
đầy thông cảm.

Laurie bắt đầu chơi một đoạn sôi động hơn. Anh chơi thật mãnh liệt trong

vài phút và có lẽ anh sẽ còn ngoan ngoãn chơi tiếp nếu anh không nghe thấy
tiếng bà March gọi:

– Jo, con yêu, hãy vào nhà đi. Mẹ đang cần con.
Đúng là những gì Laurie muốn nói, với ý nghĩa hơi khác một chút! Mải

lắng nghe, anh đã quên đoạn nhạc. Anh ngừng chơi hẳn và ngồi im lặng
trong bóng tối.

“Ta không thể chịu được cảnh này.” Ông cụ lẩm bầm.
Ông đứng lên, đi về phía chiếc đàn, âu yếm đặt tay lên đôi vai rộng của

chàng trai và nói dịu dàng như một phụ nữ:

– Ông đã biết cả rồi, cháu yêu.
Ban đầu Laurie im lặng, rồi anh hỏi nhanh:
– Ai đã nói với ông?
– Chính Jo.
– Thế thì không còn gì để nói thêm cả!
Anh lách người khỏi đôi tay của ông, mặc dù anh rất cảm động về sự cảm

thông của ông, nhưng sự kiêu hãnh đàn ông của anh không thể chịu được
lòng thương hại.

– Không hoàn toàn như vậy đâu. Ông muốn nói với cháu một lần này

thôi. Trong lúc này có lẽ cháu không thích ở lại nhà lắm?

– Cháu không có ý định bỏ chạy trước một cô gái. Jo không thể cản trở

không cho cháu nhìn thấy cô ấy. Vì vậy cháu có ý định ở lại nhà và nhìn
thấy cô ấy bao nhiêu lâu tùy thích. – Laurie nói đầy thách thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.