NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 12

bản, cũng vồn vã viết rằng Norman “dường như vừa bước ra từ bức
chân dung vẽ một viên cận thần đẹp trai nhất từng mê hoặc cả
triều đình của Nữ hoàng,” rằng “sự cảm thông ông dành cho những
nỗi đau mà đất nước phải hứng chịu thật trìu mến, khác nào tình
mẹ với con thơ,” và rằng ông “có thừa lòng tự tin giúp khơi gợi niềm
hứng khởi, vượt xa mọi thước đo thông thường.”

Norman đã gây dựng được danh tiếng là một người có đầu óc

sáng suốt trên cả lĩnh vực kinh tế và tài chính nhờ sự đúng đắn
rất mực trong quan điểm của mình về nhiều vấn đề. Kể từ ngày
chiến tranh kết thúc, ông đã luôn là người kịch liệt phản đối việc
đo đếm chi li từng khoản bồi thường chiến tranh mà nước Đức
phải trả. Trong suốt những năm 1920, ông còn liên tục báo động
rằng thế giới đang thiếu hụt nguồn dự trữ vàng. Và từ những
ngày đầu tiên, ông cũng đã bày tỏ lo ngại về hiểm hoạ từ bong bóng
thị trường chứng khoán ở Mỹ.

Song vẫn có một vài tiếng nói đơn lẻ khăng khăng cho rằng

chính ông và các chính sách mà ông theo đuổi, nhất là niềm tin
cứng nhắc của ông về những lợi ích của chế độ bản vị vàng, là
nguyên nhân dẫn đến thảm họa kinh tế đang tàn phá phương Tây.
Một trong số những con người kể trên là John Maynard Keynes. Một
người khác nữa là Winston Churchill. Chỉ một vài ngày trước khi
Norman lên đường sang Canada trong kỳ nghỉ bất đắc dĩ,
Churchill, người đã mất gần hết số tiền tiết kiệm trong vụ sụp
đổ Phố Wall hai năm về trước, đã viết thư từ Biarritz gửi cho người
bạn đồng thời là cựu thư ký của mình, Eddie Marsh, như sau, “Tất
cả những người tôi gặp dường như đều lờ mờ cảm thấy có điều gì
đó khủng khiếp sắp xảy ra trên thị trường tài chính... Nếu điều
này trở thành sự thật, tôi hy vọng chúng ta sẽ treo cổ gã Montagu
Norman lên ngay tức khắc. Chắc chắn tôi sẽ tố cáo y chính là kẻ
đồng loã với mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.